Anh nói xong còn thản nhiên vòng tay qua eo cô ôm sát vào người mình, Tần Băng đen mặt, Nam Ngữ lại lấy tay đẩy anh ra, xua tay với Tần Băng nói không phải.
"Anh nói lung tung gì vậy? buông ra... ưm…"
Mộ Hàn đột ngột không báo trước ép lấy cằm cô rồi hôn xuống, cô bị bất ngờ nên mất một lúc mới đẩy anh ra.
Anh bị đẩy ra còn cố tình ôm lấy cô, hai vòng tay anh như gọng kìm khóa chặt người cô lại, Nam Ngữ cố gắng đẩy anh ra nhưng không được, hành động đó lọt vào mắt Tần Băng lại giống như Nam Ngữ đang giả vờ hơn.
"Nam Ngữ, em không làm phiền hai người nữa, em đi trước đây."
Tần Băng lạnh mặt bỏ đi, Nam Ngữ định đứng dậy đi giải thích với Tần Băng nhưng một lần nữa bị anh kéo lại.
Cô bực bội hất tay anh ra, nói
"Tại sao anh lại hôn tôi trước mặt cô ấy? Hơn nữa tôi cũng không phải là bạn gái của anh."
"Tôi thích."
Anh đáp cụt lủn.
Cô hít sâu một hơi, không muốn ăn nữa mà muốn về đài truyền hình, thế là cầm lấy túi xách đứng lên.
"Em đi đâu?"
"Tôi đi về đài truyền hình."
Nam Ngữ khó chịu xù lông lên, chẳng lẽ bây giờ cô đi đâu cũng phải báo cáo với anh hay sao?
"Ăn xong đi rồi tôi đưa em về."
"Tôi không muốn ăn."
"Vậy thì tôi sẽ không cho em đi."
Mộ Hàn bá đạo nói.
Cô không chịu thua giằng mạnh tay ra, có điều anh vẫn bình thản không nhúc nhích, sức lực của cô chẳng là gì so với anh cả.
Mắt thấy mọi người xung quanh và phục vụ bắt đầu liếc nhìn về phía này, Nam Ngữ đành phải ngồi xuống chỗ cũ.
Mộ Hàn hài lòng nhếch môi cười, còn gắp cho cô một con tôm vào bát.
"Em ăn đi."
Nam Ngữ không thèm quan tâm quay mặt đi, anh lại tiếp tục dùng lời nói ép cô.
"Nếu em không ăn thì sẽ không được về Đài truyền hình đâu đấy."
"Mộ Hàn, bức ép tôi vui lắm hay sao?"
Cô gắt lên, ban nãy tại anh mà cô bị Tần Băng hiểu lầm, bây giờ cô muốn quay về thì anh lại bắt cô phải ngồi đây ăn với anh.
"Tôi không muốn ép em, chỉ là một bữa cơm thôi mà, em có cần phải tỏ ra khó chịu thế không?"
Vấn đề không phải vì một bữa cơm mà là vì anh đã hôn cô trước mặt Tần Băng, nói cô là bạn gái anh.
Chẳng lẽ đối với ai anh cũng tùy tiện như vậy hay sao?
Mộ Hàn làm sao biết được cô nghĩ gì, anh vẫn chuyên tâm lọc xương cá rồi gắp nó vào bát cho cô.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!