Chương 6: Cô Đúng Là Người Phụ Nữ Không Biết Xấu Hổ!

Ông cụ Nguyễn thấy anh bước nhanh về phía thư phòng mà không thèm để ý gì đến mình.

Ông tức giận đến mức muốn cầm quải trượng đập thằng cháu bất hiếu Nguyễn Chi Vũ ngay.

"Ông nhìn đi! Ông nhìn cái của nợ này mà xem!"

"Thưa ông, cậu chủ mới từ Mỹ về, ông đừng bắt ép cậu ấy xem mắt vội…" Lão quản gia bật cười khuyên lơn.

Ông cụ Nguyễn trừng mắt: "Tôi sao không vội cho được.

Nhà họ Nguyễn tôi chỉ có mỗi một thằng cháu đích tôn này thôi.

Thằng này cũng sắp ba mươi tới nơi rồi, bạn gái thì không có nổi một cô, tôi làm sao mà trông cậy được đến khi nào nó sinh một thằng chắt trai cho tôi đây!"

Trên mặt bàn trà ở phòng khách bày ra một loạt ảnh chụp và thông tin sơ lược về mấy cô tiểu thư cành vàng lá ngọc.

Ông cụ Nguyễn đã sắp xếp xong xuôi từ sớm, chỉ chờ Nguyễn Chi Vũ về nước đi xem mắt, nhanh nhanh sinh cho ông một thằng chắt trai để ẵm bồng.

"Từ nhỏ cậu chủ đã không mấy thích con gái…" Lão quản gia tỏ vẻ hơi lo lắng.

Nhà họ Nguyễn của bọn họ to đến thế, vắng lặng thiếu tiếng cười.

Trong nhà có hơn trăm người hầu, chỉ có mỗi hai chủ là ông cụ Nguyễn và cậu chủ bọn họ.

Đối với chuyện hôn nhân đại sự cả đời của cậu chủ, bọn họ tất nhiên rầu lo không thôi.

Mặt mo của ông cụ Nguyễn đã đen như đít nồi, ông hừ lạnh thành tiếng: "Thằng của nợ này suốt ngày chỉ biết đối nghịch với tôi thôi.

Ở nước ngoài nhiều năm như thế không biết học ai cái sách này nữa.

Nếu nó dám chơi ba cái trò đồng tính luyến ái thì tôi nhất định đánh gãy chân nó!

Lão quản gia nhìn về phía ông cụ Nguyễn, bật cười lắc đầu.

Mặc dù cậu chủ của họ rất lạnh nhạt lãnh đạm với phái nữ nhưng không đến mức xoay sang thích đàn ông.

"Thưa ông, tháng sau là tiệc rượu ở nhà họ Nguyễn chúng ta.

Đến khi đó chắc hẳn sẽ có rất nhiều thiên kim nghe danh mà đến, để cậu chủ chọn người nào mình thích…"

Ông cụ Nguyễn chợt nhớ đến chuyện tiệc rượu, hai hàng chân mày cau lại, giọng nói nghiêm nghị ra lệnh...

Truyện Dị Giới

"Tiệc rượu hôm ấy sắp xếp long trọng một chút, thông báo trước cho họ một tiếng.

Con gái nhà ai có thể xử được của nợ Nguyễn Chi Vũ, bất kể xuất thân thế nào tôi cũng sẽ nhận con bé là cháu dâu nhà họ Nguyễn…"

Bất tri bất giác một tháng đã trôi qua, vào một ngày đông giá rét cách thời điểm bước sang năm mới còn nửa tháng.

Đèn lòng đỏ chót, đèn màu dọc đường đi chớp tắt, khắp nơi tràn đầy không khí vui mừng chào năm mới.

Trần Tử Huyên với tâm trạng nặng nề ngồi trong một quán cà phê.

Vẻ mặt cô có phần phiền muộn, tay phải cầm muỗng khuấy cà phê đã nguội lạnh trong tách.

Kể từ hôm bắt gặp Triệu Dịch Kiệt và Trương Thiến Thiến mây mưa ở nhà họ Triệu, cô quay về căn chung cư trước đây của mình.

Cô trốn trong căn hộ nhỏ của mình đờ đẫn sống qua ngày, so với cảnh tượng vui mừng hân hoan ngoài đường phố là sự lạnh lẽo thấu xương tủy trong lòng cô.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!