Nụ cười trên gương mặt tôi lập tức đông cứng lại, tôi nghiêng đầu nhìn anh bằng một vẻ khó tin:
"Anh đang nghiêm túc đấy chứ, Tổng giám đốc Thẩm?"
Thẩm Liễm gật đầu, vô cùng hào phóng mà đưa ra điều kiện:
"Mười vạn mỗi tháng. Cô thấy mức giá này có hợp lý không?"
"Vậy cụ thể tôi cần phải làm những gì?"
Nghe đến con số ấy, đầu óc tôi lập tức tỉnh táo hẳn ra.
Thẩm Liễm suy nghĩ trong giây lát, rồi chậm rãi nói:
"Một người bạn gái thật sự làm những gì, thì cô cứ làm y như vậy."
Tôi lập tức ôm chặt lấy ngực, ánh mắt đầy cảnh giác, dùng giọng điệu chính trực đến vô cùng mà tuyên bố:
"Tôi chỉ bán nghệ, chứ không bán thân!"
Thẩm Liễm bật cười, vội vàng giải thích:
"Tất nhiên rồi."
Mười vạn một tháng!
Tôi âm thầm tính toán trong lòng:
Nếu Thẩm Liễm có thể kéo dài chuyện hôn nhân thêm một hai năm nữa, tôi vừa nhận tiền lương hậu hĩnh, vừa chăm chỉ làm thêm nghề tay trái, chẳng phải chẳng mấy chốc sẽ trả hết nợ hay sao?
Tính theo cách nào đi chăng nữa, đây cũng là một thương vụ lời to!
Tôi nhìn Thẩm Liễm — gương mặt nghiêm túc đến thế này, chắc chắn không phải đang nói đùa đâu nhỉ?
Dù sao đi nữa, anh ta cũng là ông chủ của cả một tập đoàn lớn mà!
Làm!
Gan càng lớn thì tiền mới càng nhiều!
Tôi hăng máu đến mức vươn tay kéo lấy tay Thẩm Liễm, đập mạnh một cái thật kêu:
"Giao kèo thành công!"
Chưa đầy ba ngày sau, trên khắp các mặt báo đã lan truyền tin tức tổng giám đốc tập đoàn Thẩm Thị và thiên kim tiểu thư nhà họ Cố đã chính thức hủy bỏ hôn ước.
Tôi đang ngồi húp mì, suýt chút nữa đã sặc luôn tại chỗ — tốc độ này có phải là quá nhanh rồi không?!
Ngay giây tiếp theo, điện thoại reo lên.
Nhìn thấy tên người gọi hiển thị trên màn hình, tôi vội vàng nhấc máy:
"Tổng giám đốc Thẩm, không biết có chuyện gì cần anh căn dặn ạ?"
Giọng nói trầm ấm, từ tính của Thẩm Liễm truyền đến từ đầu dây bên kia:
"Cô Lương, sáu giờ tối nay tôi sẽ đưa cô về nhà. Làm ơn hãy chuẩn bị một chút."
"Về… về nhà ạ?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!