Chương 4: (Vô Đề)

Trên đầu giường Tiểu Quang dán kín một hàng từ tiếng Anh, vì không biết đọc nên có cả phiên âm tiếng Trung.

"Không thuộc là chép mười lần, chép cả bài khóa."

"Mình không phải Tống Hà đâu, phạt chép sẽ không thương tiếc đâu nhé."

Còn bài tôi ôn không thể cứ mãi ở vùng an toàn, phải bảo đảm những phần dễ đạt điểm, đồng thời tập trung tấn công bài khó.

"Hiệu ứng điểm yếu hiểu không, cái quyết định sự tiến bộ của cậu là bài tập cậu không làm được."

"Công thức toán đừng học thuộc như môn xã hội! Phải hiểu cách dùng khi làm!"

"Hay là… chúng ta bỏ ngủ luôn đi."

Trời tháng Một vẫn rất lạnh, sáng ra dùng nước lạnh rửa mặt, lập tức tỉnh táo.

Buổi trưa chạy thể dục có thể hô khẩu hiệu.

Lớp chọn bên cạnh đặt mục tiêu hào hùng:

"Tôi muốn vào Đại học Chiết Giang!"

"Tôi muốn vào Đại học Sơn Đông!"

Lớp thường của chúng tôi cắm đầu chạy không nói một lời.

Tôi cũng muốn hô lên, nhưng không dám nói mình muốn vào Bắc Đại, chắc chắn sẽ bị người ta cười là không biết lượng sức.

Hii cả nhà iu 💖

Đọc xong thì cho tui xin vài "cmt" review nhé ạ 🌻

Follow Fanpage FB: "Dung Dăng Dung Dẻ" để cập nhật thông tin truyện mới nhé :3

"Tôi muốn vào Thanh Hoa!"

Tôi nghe bên cạnh một tiếng hét quen thuộc.

Cái tên Thanh Hoa lớn quá, ngay cả lớp chọn cũng quay đầu nhìn xem ai mà không tự lượng sức.

Tôi quay lại nhìn, là Văn Văn đang hét lên.

Cô ấy nháy mắt tinh nghịch với tôi, dưới bộ đồng phục rộng, cô ấy nắm c.h.ặ. t t.a. y tôi, khích lệ tôi bằng ánh mắt: 

Hét đi, sợ gì chứ.

"Tôi muốn vào Thanh Hoa!"

"Tôi muốn vào Bắc Đại!"

Bốn chúng tôi lần lượt hét lên khản cổ.

Tôi muốn vào Thanh Hoa! Tôi muốn vào Bắc Đại!

Tôi sinh ra là núi cao chứ không phải khe suối!

Tôi sinh ra là nhân kiệt chứ không phải cỏ rác!

Học sinh lớp chọn nhìn chúng tôi với ánh mắt khinh miệt, chế giễu rằng lớp thường chắc chưa tỉnh ngủ.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!