Đèn hoa vừa lên, trăng sao thưa thớt, làn gió mát buổi tối xua tan chút men say trên mặt tôi.
Những bạn có cùng đường dần dần lên xe về hết.
Tôi và thầy Hói ở gần nhau, thầy nói sẽ đưa tôi về.
Trên đường đi có rất nhiều người đang đi dạo, đến dưới lầu nhà tôi, tôi quay lại vẫy tay chào thầy, nhưng thầy bỗng gọi tôi lại.
"Tống Hà."
"Sao thế thầy?"
Tôi quay lại nhìn thầy, thầy bỗng đứng lại, đèn đường kéo dài bóng thầy, người thầy dạy chính trị giảng thao thao bất tuyệt, trích dẫn nhiều sách vở bỗng nhiên có chút trầm mặc khác lạ.
"Tống Hà, trên đời này có rất nhiều thứ mà con nói không rõ cũng chẳng phân minh, ví như thiên vị, ví như thành kiến."
Đây là lần đầu tiên thầy nói với tôi điều không liên quan đến học hành.
Giọng điệu không giống một người thầy, mà giống như một người cha.
Hii cả nhà iu 💖
Đọc xong thì cho tui xin vài "cmt" review nhé ạ 🌻
Follow Fanpage FB: "Dung Dăng Dung Dẻ" để cập nhật thông tin truyện mới nhé :3
"Những cô gái với xuất phát điểm khó khăn thường kiên cường và dẻo dai hơn, như cỏ dại, như tên của con, dù ở trong bùn lầy vẫn có thể bén rễ mà nở hoa."
"Thầy cô trong văn phòng cũng bàn tán, nói rằng những cô gái này tại sao lại cố gắng đến vậy? Vì tiền? Vì công việc tốt? Vì lấy được người chồng tốt?"
"Nhìn từ kinh nghiệm làm giáo viên bao nhiêu năm của chúng tôi, chẳng có nhiều lý do đến vậy."
"Lý do chỉ có một, là vì họ không có đường lui."
Biểu cảm của thầy là sự nghiêm túc và trìu mến mà tôi chưa từng thấy.
"Tống Hà, thầy chỉ có thể tiễn con đến đây thôi."
"Con đường sau này, thầy hy vọng con sẽ cố gắng tiến lên, không để ý đến những thành kiến xã hội, không nghĩ đến bất kỳ con đường lui nào ngoài bản thân mình."
"Thầy..."
Tôi lập tức nghiêm chỉnh đáp lại, "Thầy chủ nhiệm nói rất đúng! Nhưng sao thầy lại nhìn thấu như vậy?"
"Chặn tôi trên Facebook đúng không?" Thầy liếc nhìn tôi.
"..."
Á, đó là chuyện hồi lớp mười.
Tôi chột dạ không dám đáp lời.
Sau này tôi mới biết thầy Hói có một cô con gái rất tài giỏi, ngày nào thầy cũng khoe trên Facebook, tiếc là bọn học trò bội bạc chúng tôi đều chặn hết.
Khoan đã!
Con gái thầy... ở phòng tuyển sinh Bắc Đại?
Trời ạ!
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!