Bé Đáng Yêu: ….
Tui vẫn có thể nghe hiểu bốn chữ cuối cùng này.
Tổng Giám Đốc niệm chú xong, một cái đồng hồ nổi tiếng xa xỉ nặng nề rơi xuống mắt trận.
Cùng lúc đó, một luồng sức mạnh khổng lồ ập tới, nguồn sức mạnh kia lôi kéo Bé Đáng Yêu, đưa hồn phách cậu về phía tượng đất kia…
Lúc Bé Đáng Yêu mở mắt ra, phát hiện mình đã sống.
Nói đến cũng lạ, tượng đất vốn chỉ là tượng đất, nặn ra Bé Đáng Yêu cũng toàn bộ là bùn đất màu vàng. Nhưng linh hồn Bé Đáng Yêu tiến vào, quanh thân nó phát ra ánh sáng, chờ khi tia sáng tắt đi, tượng đất đã biến thành một người sống sờ sờ.
Không sai, đây chính là sức mạnh của thuật Tạo người.
Bên trong sẽ tự động sản sinh ra đại não mạch máu xương cốt cùng với trực tràng vân vân… Vô cùng thần kỳ.
Bé Đáng Yêu giật giật thân thể, phát hiện mình thật sự đã sống lại.
Bé Đáng Yêu khiếp sợ đến câm nín.
Người đã từng chết một lần, càng hiểu rõ sinh mạng đáng quý như thế nào.
Bé Đáng Yêu kích động đến suýt khóc.
Tổng Giám Đốc cũng rất kích động, anh tiến lên một bước, ôm chặt lấy Bé Đáng Yêu, ôm vô cùng chặt, tựa như hận không thể khảm người ta vào cơ thể mình.
Bé Đáng Yêu cảm giác shi của mình sắp bị ghìm đến phọt ra.
Bé Đáng Yêu: Nhẹ một chút…
Tổng Giám Đốc thoáng buông ra một chút, thâm tình nói:
"Cục cưng, rốt cuộc em cũng trở về."
Nói xong, Tổng Giám Đốc cúi đầu xuống, muốn hôn.
Thời khắc trùng phùng kích động lòng người như vậy, hơn nữa còn là người yêu, theo lý thuyết nhất định là muốn điên cuồng hôn môi, đây không phải là tật xấu.
Nhưng mà vấn đề là….
Bé Đáng Yêu đã không muốn được anh hôn!
Bé Đáng Yêu cảm thấy chính mình hình như không thể nào yêu Tổng Giám Đốc nữa!
Hiện tại Bé Đáng Yêu sâu sắc nghi ngờ rằng liệu có phải Tổng Giám Đốc bỏ bùa cho mình không!
Bé Đáng Yêu nhạy bén nghiêng đầu sang trái, né tránh cái hôn này, nói lảng đi:
"X tổng, thật sự tôi rất cảm ơn ngài, sao ngài lại có phép thuật?"
Tổng Giám Đốc một nụ hôn thất bại, trên mặt có sự mất hứng nhàn nhạt, nhưng trước tiên vẫn giải thích:
"Thật ra anh là truyền nhân đời thứ hai mươi ba của đạo thuật Mao Sơn."
Nói xong, lại cúi đầu muốn hôn.
Bé Đáng Yêu lại linh hoạt nghiêng đầu sang phải, tiếp tục đổi chủ đề:
"Ngài là đạo sĩ Mao Sơn? Làm sao có khả năng! Không phải ngài tốt nghiệp ở học viện thương mại Allison sao? Không phải sau khi tốt nghiệp là tiến vào công tác ở tập đoàn XX ư?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!