Chương 10: Cự điểu thao non cúc

Bị dã nhân ôm đại tiện/Liếm cúc huyệt vừa được thao/Bạo thao xuất tinh/Liếm liếm

Hổ Tử lần này mút vào rất cẩn thận, đôi mắt không ngừng nhìn chằm chằm nhục huyệt, giống như muốn ghi nhớ hoàn toàn hình dạng của nhục huyệt, khiến cho Thịnh Dư cũng có chút ngượng ngùng, nhịn không được che hơi mặt: "Ưm… Được rồi……"

Hổ Tử sao có thể dễ dàng kết thúc như vậy, ánh mắt hắn trần trụi mà nhìn hình dạng nhục huyệt giống cánh hoa bắt đầu ăn mật hoa, hắn cảm giác hận không thể vùi đầu của mình vào trong nhục huyệt, dù có bị ngạt chết cũng xứng đáng.

Thịnh Dư xấu hổ siết chặt chân của mình, kẹp lấy đầu Hổ Tử.

Mặc dù ngoài miệng nói được rồi, nhưng trên thực tế Thịnh Dư căn bản không nỡ đẩy đầu lưỡi Hổ Tử ra, dù chỉ là nhẹ nhàng liếm láp, anh cũng rất hưởng thụ.

Hổ Tử tỉ mỉ liếm qua mép thịt đầy đặn, lại đến chỗ cúc huyệt phía dưới, đầu lưỡi đem mỗi một phiến nếp trên cúc huyệt đều mười phần tỉ mỉ làm ướt, nơi này hắn cũng rất thích, nhưng quá nhỏ, vẫn luôn ngậm rất chặt, đầu lưỡi cũng không dễ dàng đi vào.

Ngay lúc Hổ Tử đang nghiên cứu làm sao để luồn đầu lưỡi luồn vào, Thịnh Dư đột nhiên biến sắc, giơ tay lên ấn xuống đầu Hổ Tử: "Hổ Tử… Tôi…… Tôi cần phải đi một lát…"

Thời khắc thế này lại muốn đại tiện, quá phá hư bầu không khí, nhưng Thịnh Dư cũng không có cách nào, anh vào trong rừng mấy ngày nay, cũng chưa từng đi đại tiện, khả năng cũng là bởi vì ăn tương đối ít.

Hổ Tử nghe không hiểu Thịnh Dư đang nói gì.

Thịnh Dư thái độ cường ngạnh đẩy đầu hắn ra, sau đó đứng lên chạy ra bên ngoài.

Nhìn thấy Thịnh Dư chạy, Hổ Tử nhanh chóng đuổi theo, sợ người sẽ chạy mất.

Thịnh Dư chạy ra ngoài ngồi xổm trong bụi cỏ, Hổ Tử nhất định phải đi theo.

Thịnh Dư xấu hổ bụm mặt: "Đừng tới đây, anh đứng đó đợi tôi."

Hổ Tử không yên lòng, một là lo lắng Thịnh Dư chạy mất, hai là lo lắng chung quanh sẽ có rắn độc mãnh thú ẩn hiện, đến bên cạnh bảo hộ mới được, hắn cũng mặc kệ Thịnh Dư có nói gì, quả quyết đi qua, ôm lấy Thịnh Dư, còn quả quyết kéo Thịnh Dư vào trong lồng ngực của mình, nhưng Thịnh Dư còn đang đại tiện nha.

Thịnh Dư ra sức giãy dụa trong vòng tay Hổ Tử: "Anh lát nữa rồi quay lại, tôi đang đại tiện, anh có nghe hay không."

Những lời này của Thịnh Dư, cho dù Hổ Tử nghe hiểu, cũng sẽ xem như nghe không hiểu, hắn chính là muốn trông coi bên cạnh Thịnh Dư, dù là đi ị hắn cũng phải nhìn xem.

Thịnh Dư cũng không còn gì để nói, ôm hắn, để hắn làm sao đại tiện nha, Hổ Tử là thật sự quá hổ, anh cũng không biết nên nói gì cho phải.

Cuối cùng Thịnh Dư giãy dụa không có kết quả, cũng chỉ có thể ngồi trên đùi Hổ Tử, dùng đùi Hổ Tử làm bệ xí.

Hổ Tử biết anh đang đại tiện, còn biết chuẩn bị lá cây cho anh chùi đít.

Thịnh Dư một bên đại tiện một bên xấu hổ bụm mặt, anh còn chưa đến mức không thể tự gánh vác đâu, bị Hổ Tử đối đãi như thế, thật sự là quá xấu hổ.

Còn may đây là dã ngoại, Hổ Tử cũng là dã nhân mà thôi, không có nhiều cảm giác xấu hổ như nhân loại, Hổ Tử sắc mặt như thường, không có cảm giác gì không đúng.

Chờ Thịnh Dư đại tiện xong, Hổ Tử còn giúp anh lấp phân và nước tiểu, tránh cho bị mãnh thú phát giác được tung tích, tiếp thao Hổ Tử ôm Thịnh Dư ra khỏi bụi cỏ, đi đến một dòng nước rất nhỏ bên cạnh dòng suối.

Hổ Tử nhúng lá vào nước, sau đó chùi đít cho Thịnh Dư.

Thịnh Dư ngăn cản hắn nói: "Tôi có thể tự làm…"

Hổ Tử không nghe, nhất quyết muốn tự mình làm, dùng đôi bàn tay thô ráp xòe mông Thịnh Dư, lộ ra cúc huyệt xinh đẹp, dùng lá cây lau, lau xong, lau xong còn biết rửa sạch bằng nước.

Thịnh Dư xấu hổ đã không biết nên nói gì nữa.

Chờ Hổ Tử lau xong, Thịnh Dư còn đưa tay sờ soạng đằng sau của mình, sáng bóng rất sạch sẽ, lập tức trở nên nhẹ nhàng khoan khoái rất nhiều.

Sau đó Hổ Tử ôm Thịnh Dư ở trước người, mang về trong huyệt động.

Thịnh Dư cảm thấy mình hẳn là phải từ từ quen thuộc loại chuyện này, cảm giác xấu hổ cũng từ từ giảm bớt.

Sau khi trở lại hang động, Hổ Tử vừa chuẩn chuẩn bị muốn liếm huyệt của anh, Thịnh Dư vốn là lắc đầu từ chối, thế nhưng không chịu nổi Hổ Tử nhất định phải liếm, anh không có biện pháp nào, cuối cùng vẫn nằm rạp trên mặt đất, vểnh mông của mình lên thật tốt.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!