Chương 7: Hình Như Cô Mang Thai

Bệnh viện.

Thẩm Cửu lấy số xếp hàng, khi đến lượt cô thì nói triệu chứng cho bác sĩ, ánh mắt của bác sĩ nhìn cô trở nên có chút kỳ lạ.

"Gần nhất có phải cô thích ngủ đúng không?"

Thẩm Cửu gật đầu.

"Buổi sáng đánh răng cảm thấy buồn nôn?"

Thẩm Cửu tiếp tục gật đầu.

"Có phải thỉnh thoảng đi vệ sinh nhiều đúng không?"

Thẩm Cửu ngây người vì vấn đề này, cô suy nghĩ một hồi lâu thì mới gật đầu.

"Vậy chuyện này có liên quan gì đến bệnh của tôi sao?"

Bác sĩ bất đắc dĩ nhìn cô một cái, tiếp tục hỏi: "Kỳ kinh nguyệt bao lâu rồi chưa tới?"

Thẩm Cửu nghe vậy thì đếm một chút: "Có lẽ hơn một tháng rồi…"

Cô dừng lại, giống như nghĩ đến cái gì, sắc mặt dần thay đổi.

Bác sĩ cười cười: "Gần nhất có sinh hoạt tình dục không? Cô phải chú ý tình trạng của mình nhiều hơn, tôi tạm thời không kê đơn thuốc, đi lấy số khác rồi kiểm tra một lần nữa."

Thẩm Cửu giống như hồn bay phách lạc rời đi bệnh viện.

Cô không dám đi lấy số mà là đến tiệm thuốc mua que thử thai, sau khi cô quay về nhà họ Dạ thì khóa cửa nhà vệ sinh.

Thẩm Cửu nôn nóng chờ đợi một lúc lâu, lúc cô nhìn thấy que thử thai thể hiện dương tính thì sắc mặt vốn khó coi vì bị

bệnh, lúc này sắc mặt càng thêm khó coi.

Cô cúi đầu nhìn bụng nhỏ bằng phẳng của mình, trong lòng vẫn không thể tin được.

Lúc ấy mọi chuyện xảy ra quá mức bất ngờ, cô chưa bao giờ trải qua chuyện như vậy, hoảng loạn chạy trốn về nhà, sau đó bị ép gả cho người khác, nên cô đã ném chuyện đau lòng muốn chết này ra sau đầu, cô chưa kịp uống thuốc tránh thai.

Hiện tại trong bụng lại đột nhiên có một sinh mệnh nhỏ.

Không!

Thẩm Cửu đưa tay che miệng mình, vẫn khó có thể tin được.

Không được, cô không thể hoảng loạn.

Nói không chừng que thử thai không chuẩn, cô nên đến bệnh viện kiểm tra.

Thẩm Cửu nghĩ vậy thì ném que thử thai vào thùng rác, đứng dậy ra khỏi nhà

vệ sinh.

Có lễ bởi vì mang thai cho nên trong lòng Thẩm Cửu rất chột dạ, lúc đi ra thì xem xung quanh, sợ Dạ Âu Thần sẽ đột nhiên xuất hiện.

May mắn là cả ngày nay Dạ Âu Thần không trở về.

Buổi tối, Thẩm Cửu lại bắt đầu nơm nớp lo sợ, cô tắm rửa xong thì kéo vali ra cửa chờ, ngồi trên ghế.

Dạ Âu Thần trở về thì nhìn thấy cô ngồi dựa vào ghế ở cửa mơ màng sắp ngủ.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!