Hết thảy mọi chuyện vừa mới xảy ra đối với Chu Phóng mà nói cứ như là một giấc mơ vậy.
Hắn muốn hỏi Quan Cố cái câu Tôi thích cậu kia là có ý gì, cũng muốn hỏi anh tại sao lại sẵn lòng phát sinh quan hệ với hắn, chẳng phải anh rất kỳ thị đồng tính hay sao?
Nhưng mà những lời này chuyển mấy vòng quanh miệng lại bị hắn nuốt trở về.
Chu Phóng nghĩ cứ chờ thêm chút đã, cho dù đây chỉ là khoảnh khắc ngắn thôi cơ mà hãy cứ để nó được lưu lại trong giấc mộng đớn đau nhưng cũng ngập tràn đẹp đẽ này đi.
Hắn nghiêng mặt qua nhìn Quan Cố, bên tóc mai anh hơi ướt, vành tai lại vương một giọt mồ hôi long lanh, từ cần cổ đến trước ngực đỏ ửng một mảng lớn, màu sắc này so với diễn viên mẫn cảm nhất trong GV đều phải diễm lệ hơn gấp vạn lần.
Quan Cố như vậy vừa gợi cảm lại vừa đáng yêu.
Hắn vẫn cực kỳ muốn làm Quan Cố, muốn nhìn dáng vẻ càng đáng yêu hơn nữa của anh.
Quan Cố cũng quay mặt qua, hai người yên lặng nhìn đối phương. Mắt Quan Cố là kiểu một mí, tròng trắng mắt trong trẻo, mỗi lần chớp mắt hàng mi thật dài ấy liền như gãi vào tận trái tim Chu Phóng.
Chu Phóng rất thích anh, mông đau cũng vẫn thích, không thể làm người ta cũng thích, chỉ đơn thuần là thích anh, rất thích anh, siêu siêu thích anh mà thôi.
Quan Cố nhìn nhìn một hồi bỗng nhiên hỏi hắn:
"Có phải cậu thích tôi không?"
Trái tim Chu Phóng cơ hồ ngừng đập, phản xạ có điều kiện mà dối lòng: Mơ đẹp nhỉ!
Quan Cố dường như không tin:
"Vậy tại sao lại đồng ý để tôi ở trên?"
Chu Phóng không thèm trả lời mà hỏi ngược lại:
"Cậu bảo cậu thích tôi à?"
Quan Cố cong cong ánh mắt: Ừ, thích cậu.
Chu Phóng liền hỏi tiếp:
"Vậy tại sao cậu không cho tôi ở trên?"
Quan Cố khẽ mím môi.
Chu Phóng hừ lạnh một tiếng:
"Vậy nên chuyện ấy và thích hay không thích có liên hệ với nhau đâu?"
Hắn mơ hồ có phần mong chờ lời giải thích của Quan Cố. Chờ giây lát lại nghe Quan Cố bảo:
"Cũng đã làm rồi, chúng ta có thể bắt đầu yêu được chưa?"
Chu Phóng ngẩn ra: … Hả?
Quan Cố nắm tay đặt ở lồng ngực của hắn nhấn một cái, nhẹ giọng bảo:
"Chu Phóng, anh là bạn trai của em."
Chu Phóng bị những từ này kích thích đến nỗi khí huyết dâng trào, chẳng thể thốt nên bất cứ lời nào được nữa.
Quan Cố mỉm cười chọc ghẹo: Đỏ mặt cái gì?
Chu Phóng cả giận:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!