Chương 56: Kết cục

Giản Ninh Xuyên đến, cậu ăn mặc đáng yêu ngọt ngào theo đúng lời Chu Phóng dặn, vốn cậu chưa tốt nghiệp, tóc mái rũ xuống trán, lại mặc thêm một cái áo bành tô mỏng, quả thực chính là dáng vẻ trẻ trung tươi mới của sinh viên.

Thế nào, thế nào?

Mới đến cửa nhà cậu liền giống như tranh công nhào tới hỏi Chu Phóng,

"Trông em có được không?"

Chu Phóng vốn chẳng hề có tâm tư nhìn kĩ, chỉ nói: Mau vào đi. Sau đó khóa trái cửa lại.

Tiểu Trang hẳn đã về, cậu xem video theo dõi rồi chứ? Có phải lập tức sẽ tìm lên đây không?

Mèo Tới đi ra từ trong phòng ngủ như muốn xem thử là vị khách nào tới.

Giản Ninh Xuyên mừng rỡ la lên:

"Anh Phóng, anh có mèo sao?"

Cậu hào hứng nhào tới định ôm mèo lên, ai dè Mèo Tới vốn nhát gan, cũng không thích người lạ, lông trên cổ xù lên hoảng hốt chạy trốn, nhất thời phòng khách bị nó đạp loạn thành một mớ hỗn loạn rối tinh rối mù.

Chu Phóng: …

Trong đầu hắn trống rỗng, toàn bộ lực chú ý đều đặt lên cửa chống trộm bất cứ lúc nào cũng có khả năng bị gõ, cảnh tượng hỗn độn trước mắt này, hắn phải cố sức nghĩ một phút đồng hồ mới hiểu được là tình huống gì.

Mèo Tới nhảy lên ô cao nhất của giá sách đóng trên tường, Giản Ninh Xuyên bắt không được nó chỉ đành từ bỏ, chống hông đứng ở dưới nói chuyện với nó:

"Cưng béo thế mà sao linh hoạt quá vậy?"

Mà Tiểu Trang chậm chạp mãi không thấy xuất hiện.

Giản Ninh Xuyên lấy một lon cola trong tủ lạnh uống vài hớp, hỏi Chu Phóng:

"Chúng ta còn diễn nữa không anh?"

Chu Phóng lấy từ trong túi ra ba cái bao cao su.

Giản Ninh Xuyên không khỏi giật mình:

"…Không phải chứ, anh tính làm thật à? Chẳng phải bảo chỉ diễn thôi sao?"

Chu Phóng lấy một cái mở ra, đặt ở bên miệng thổi hơi vào. Giản Ninh Xuyên rất thông minh, vài giây đã hiểu, cũng xé mở một cái, không vội vã thổi mà chỉ cầm trên tay nhìn chằm chằm, đột nhiên hâm mộ nhận xét:

"Anh Phóng, của bạn trai lớn như vậy sao?"

Chu Phóng: …

Giản Ninh Xuyên: …

Hắn cảm giác được Chu Phóng có điểm gì là lạ, bèn hỏi: Anh không sao chứ?

Chu Phóng ngẩn ra mấy giây mới đáp: Anh không sao. Hắn xì hơi khỏi cái bao cao su kia, sau khi nó xẹp xuống thì có rất nhiều nếp nhăn, hắn lại làm y chang với cái cuối cùng để biến nó thành như vậy.

Giản Ninh Xuyên cố gắng lấy hơi thổi phồng cái bao trong tay mình. Xong xuôi mọi chuyện mà Chu Tiểu Trang vẫn chưa tới.

Chu Phóng lo lắng không yên, tim cứ đập thình thịch, ruột gan thì cồn cào.

Khoảng cách từ lúc gọi điện thoại đến giờ đã hơn một tiếng, Tiểu Trang không có khả năng còn chưa đi siêu thị về, với căn bệnh đa nghi của cậu nhất định sẽ phát hiện trong nhà có biến hóa, cậu ta không xem lại camera theo dõi sao? Thật quá vô lý!

Vậy tại sao cậu còn chưa tới?

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!