Biên tập: Zany
Sau khi nghỉ ngơi vài ngày, người đại diện gọi tới nhắc Chu Phóng tham gia show truyền hình thực tế cực kỳ hot Running star(1). Chương trình thực tế này đã làm được ba mùa rồi, thông thường chỉ mời nghệ sĩ nổi tiếng.
Năm ngoái, người đại diện của Chu Phóng đã liên hệ PD của chương trình để sắp xếp cho hắn tham dự nhưng bị đối phương khéo léo từ chối, mà lần này lại là bên tổ chức chương trình chủ động mời Chu Phóng.
Chu Phóng không có kinh nghiệm quay mấy show ăn khách kiểu vậy lắm, trước đây chỉ tham gia hai show thực tế loại hai, sở dĩ gọi là loại hai chính là đến cả khách mời chương trình cũng cảm thấy show không thú vị, dĩ nhiên khán giả càng không ưa thích thế nên chỉ có thể xếp hàng sau.
Với trình độ nổi tiếng trước đây của Chu Phóng cũng chỉ có thể tham gia loại chương trình như thế.
Bộ điện ảnh thanh xuân bán hủ điên cuồng kia tuy rằng không chiếm được sự yêu thích của Chu Phóng, nhưng thực sự đã giúp hắn thu về một lượng fan lớn.
Bộ phim điện ảnh này đứng đầu danh sách tìm kiếm, bên sản xuất phim đã hạ quyết tâm lôi kéo trái tim các em gái hủ nữ nên quảng bá đều tập trung vào đoạn cut cảnh vật lộn trong mưa của Chu Phóng và nam chính.
Chưa đầy một tuần, lượng follow weibo của Chu Phóng tăng hơn ba triệu, trong đó nhất định có không ít fan giả do công ty mua, nhưng vậy cũng đã rất trâu bò rồi, nếu không show Running star chọn lựa nghệ sĩ kĩ càng như vậy đời nào sẽ đến gõ cửa nhà hắn.
Nhưng mà Chu Phóng không nhiệt tình muốn tham gia chương trình này lắm. Bởi vì Giản Ninh Xuyên là một trong ba thành viên cố định của mùa ba này.
Có điều cuối cùng hắn vẫn phải đi, là nghệ sĩ ai lại không muốn mình nổi tiếng hơn chứ.
Chuyến bay khởi hành lúc chạng vạng tối, buổi chiều Tiểu An đã giúp hắn sắp xếp hành lí rồi. Lần này tổng cộng phải đi ba ngày nên đồ đạc cũng không cần mang theo quá nhiều.
Tiểu An đã làm trợ lí của hắn gần ba năm nay thế nên cậu hiểu rất rõ khi hắn ra ngoài thì muốn cái gì, Chu Phóng không cần đứng bên cạnh chỉ huy bèn cầm gậy chọc mèo đi trêu Mèo Tới ở phòng khách.
Chơi xong lại cho nó ăn đồ ăn vặt, xoa xoa đầu nó dặn
"Buổi tối Quan Cố tan làm sẽ đến đón con, con ngoan ngoãn ở chung với cậu ấy hai ngày, đợt này phải nghe lời, đừng có chạy mất như lần trước đấy."
Cũng không biết Mèo Tới nghe hiểu hay không, ăn xong liền nhảy lên đùi hắn, chân sau đứng thẳng lên còn hai chân trước thì cào cào ngực hắn, dùng cái mũi bé xinh lành lạnh dụi tới dụi lui vào cằm Chu Phóng, sau đó lại duỗi thân ra thò đầu lưỡi liếm liếm, Chu Phóng nhẹ nhàng ôm nó xuống.
Trên đường đến sân bay, hắn gọi điện cho Quan Cố dặn dò
"Tôi ra ngoài rồi, tối cậu về đừng quên Mèo Tới nhé. Tôi bảo với nó rồi đó, nó sẽ ngoan ngoãn ở nhà chờ cậu."
Quan Cố đáp
"Cái này mà cũng quên thì sao làm bảo mẫu được."
Ngày đó lúc cãi nhau, Chu Phóng nói anh cùng lắm chỉ là bảo mẫu, bây giờ anh lại muốn lôi chuyện cũ ra tính sổ.
Chu Phóng giả vờ trách móc
"Cậu đúng là lòng dạ hẹp hòi."
Quan Cố đáp lại
"Trái tim cậu cũng hẹp hòi."(*)
(*) Tiểu tâm can vừa có nghĩa là trái tim nhỏ, cũng có nghĩa là cục cưng, bảo bối)
Chu Phóng sửng sốt, tim đập nhanh thình thịch hai cái rồi chậm hẳn nửa nhịp Hả?
Quan Cố không trả lời hắn mà nói lảng sang chuyện khác
"Bên chương trình kiểu gì cũng tổ chức tiệc, cậu nhớ uống ít rượu một chút, tửu lượng cậu vốn đã không tốt rồi, lần trước đi kiểm tra sức khỏe không phải nói lượng axit trong gan cao sao? Cẩn thận một chút đấy."
Chu Phóng đáp …Biết rồi, cúp đây.
Quan Cố quan tâm hắn là chuyện tốt. Hắn mất hứng là bởi chính hắn có vấn đề.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!