Đầu Chu Phóng đau muốn nổ tung, hoàn toàn chẳng đọc vào nổi nửa chữ trong kịch bản, hắn cứ không ngừng thất thần suy nghĩ tận đẩu đâu.
Hắn tự biết có lẽ chẳng giấu được bao lâu nữa, sớm muộn gì Quan Cố cũng sẽ phát hiện chuyện hắn từng nhắn tin với Tiểu Trang, đến lúc đó hắn phải làm gì đây?
Bảo Chu Phóng chủ động thẳng thắn với Quan Cố thì hắn lại không dám, hắn sẽ chẳng thể nói trôi chảy rành mạch toàn bộ sự việc được.
Quan Cố còn rõ ràng hơn cả hắn việc người tên Tiểu Trang kia làm nũng khủng khiếp cỡ nào, giờ hắn lại bảo
"Em luôn nghĩ cả hai chỉ là một người" thì ai mà tin, khinh anh là kẻ ngốc sao?
Sống đến tận giờ phút này, Chu Phóng tuy không đành lòng nhưng vẫn phải thừa nhận bản thân mình chưa từng làm được bất kỳ một chuyện thông minh có não nào, cứ thử điểm lại vài việc chính trong cuộc đời hắn thì biết.
Đầu tiên là ngu ngu ngơ ngơ chẳng hiểu làm sao lại yêu đương hẹn hò với tên nhóc mang danh nghĩa mối tình đầu, rồi cũng chẳng hay do đâu mà come
-out khiến mẹ biết, có thể thi đậu Học viện Điện ảnh hoàn toàn là dựa vào Quan Cố, số hắn may mắn chỉ đóng một phim liền nổi tiếng, nuôi mèo cùng với Quan Cố rồi thầm yêu anh, vừa ngốc nghếch vừa sợ hãi chẳng dám thổ lộ, thật vất vả có thể ở bên nhau thì lại mơ mơ hồ hồ ngoại tình… Ấy khoan!
Hắn không ngoại tình mà!
Nửa đời người này sao mà hắn sống vô nghĩa vậy cơ chứ?
——–
Camera theo dõi mà Quan Cố đặt mua ngay ngày hôm sau đã được giao tới, lúc anh đang lúi húi lắp đặt thì Chu Phóng dè dặt ở một bên hỏi:
"Là loại thu được cả tiếng sao?"
Quan Cố gật đầu đáp:
"Ừ, 4K, độ phân giải cao lắm."
Nghe vậy Chu Phóng chỉ có thể trưng ra vẻ mặt sống không còn gì luyến tiếc nữa, đến cảm giác tận thế sắp sửa ập tới cũng xuất hiện luôn rồi.
Quan Cố ngồi xổm trước tủ TV, lắp cái camera vào góc kín trong nóc tủ.
Mèo Tới nhảy lên trên lưng anh, tò mò duỗi cổ ngó nghiêng xung quanh. Thấy vậy anh bèn cười bảo:
"Mau kéo thằng con béo ụ nhà em xuống đi, nặng quá đè anh không vặn nổi ốc luôn này."
Chu Phóng đi qua bế Mèo Tới ra, dường như con trai hắn lại mập thêm rồi, ôm lên cực kỳ nặng tay.
Quan Cố vừa loay hoay vặn ốc vừa thuận miệng nói:
"Hình như mấy ngày rồi em không cho nó xuống đây à?"
Chu Phóng có tật giật mình nhưng vẫn cố trấn tĩnh đáp: Nào có.
Quả thực là có!
Tiểu Trang từng nhắn tin bảo có ý định chuyển nhà, hắn sợ Tiểu Trang trong cơn mất bình tĩnh lại ôm luôn Mèo Tới đi nên mấy ngày nay không dám cho con trai xuống dưới.
Thế nhưng hiện tại hình như cậu ta cũng không còn muốn dọn đi nữa.
… Với lại, trông dáng vẻ cậu ấy đi tìm mèo rất đáng thương.
Quan Cố đứng dậy, lui ra phía sau vài bước nhìn ngó xem xét, cảm thấy camera vừa gắn vô cùng bí mật mới vừa lòng thu gom dụng cụ đi cất.
Chu Phóng ôm mèo cũng tò mò đi qua xem thử, quả thực rất bí mật, còn là loại máy 4K chất lượng cao. Thật đáng sợ!
Quan Cố rửa tay trong nhà tắm xong xuôi mới đi ra nói:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!