Chương 17: Tới thăm phim trường

Quan Cố nghe xong im lặng hồi lâu, mãi mới lấy lại đủ bình tĩnh để đáp:

"Em hỏi linh tinh gì vậy? Anh còn đang đi làm mà."

Chu Phóng cả giận quát:

"Cút! Anh bận công việc mà còn có thời gian ngồi đó thêu dệt cả một câu chuyện hoang đường thế à?"

Quan Cố ngơ ngác không hiểu:

"Anh thêu dệt chuyện gì?"

Đến lượt Chu Phóng ngẩn người ra.

Quan Cố chỉ cho là hắn đang đùa nghịch, nhẹ nhàng cười cười bảo:

"Được rồi được rồi, chờ em về anh sẽ hôn… ừm… chân em."

Chu Phóng nói không nên lời, quả nhiên Quan Cố đồng ý hôn bàn chân mình thiệt ấy hả?

Hắn thích Quan Cố đã nhiều năm, thường xuyên nghĩ đến anh để thủ dâm, trong giấc mộng của mình, hắn đã vô số lần hôn khắp toàn thân của Quan Cố, hắn đối với thân thể anh mỗi một tấc đều tràn ngập thành kính và nhiệt tình yêu thương, loại nhiệt tình ấy khiến cho hắn ở trong ảo tưởng hôn từng ngón chân Quan Cố, đó cũng là thứ hạnh phúc không gì sánh kịp.

Yêu đơn phương lúc nào cũng khiến con người ta trở nên hèn mọn vậy đấy!

Thế nhưng Chu Phóng vẫn không rõ, nói vậy, lẽ nào Tiểu Trang không phải là Quan Cố sao?

"Thầy Giang Kiệt từng là giáo viên chủ nhiệm lớp anh à?" Chu Phóng thử thăm dò.

Đột ngột nhắc tới tên người này khiến Quan Cố không thể nào nhớ ra được: Là ai vậy em?

"Thầy dạy môn toán đó."

Chu Phóng đáp.

Giọng điệu Quan Cố vừa bất ngờ vừa hơi nghi hoặc:

"Anh nhớ rồi, thầy Giang đã từng dạy chúng ta vào năm lớp 10, nhưng đâu có chủ nhiệm lớp mình. Sao tự nhiên lại nhắc đến thầy ấy?"

Càng nghe Chu Phóng càng thấy hồ đồ.

Đầu đây bên kia Quan Cố vẫn nói tiếp: "Năm kia anh còn từng gặp thầy Giang một lần ở cửa hàng tạp hóa, thầy bắt đầu bị hói rồi, người cũng hơi mập ra nữa. Thầy còn kể anh nghe là sang năm sẽ về hưu đó.

Để anh nhớ xem, hình như em từng bị thầy phạt đứng một lần đúng không? Nhanh ha, anh cứ có cảm giác như mới là chuyện ngày hôm qua thôi vậy.Chu Phóng:… Vâng.Mà đột nhiên gọi điện thoại từ xa về trêu đùa anh linh tinh rồi lại hỏi thăm chuyện của thầy Giang nữa, em sao vậy?" Quan Cố vẫn thắc mắc thái độ kỳ lạ nãy giờ của cậu người yêu nhà mình.

Đừng nói là anh, đến Chu Phóng cũng chẳng biết mình bị làm sao đây.

Thế cái người vừa gửi hình Quan Cố qua weixin, lại còn tỏ tình các kiểu với hắn nãy giờ, đều là quỷ giả dạng chắc?

Một lúc lâu sau, Chu Phóng mới khẽ gọi: Anh à.

Sao hả cưng? Giọng điệu Quan Cố vẫn cực kỳ dịu dàng và kiên nhẫn.

Quan Cố: …

Nhưng nói năng nhỏ nhẹ không phải là phong cách của Chu đại minh tinh, câu tiếp theo đã hoàn toàn quay trở về bản chất vốn có của hắn:

"Nếu anh dám đùa giỡn tình cảm của em, em làm chết anh!"

Quan Cố: …

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!