Chương 2: (Vô Đề)

Edit: Sa

[4] – Đi xe buýt

Một ngày nọ, tôi và đồng chí 187 cùng đi ra ngoài, điểm đến không xa lắm, chỉ cần ngồi mấy trạm xe buýt là tới.

Đứng đợi ở trạm xe buýt không bao lâu thì xe tới gần, dừng lại.

Lên xe, tôi giương mắt nhìn quanh, hành khách không đông lắm, còn rất nhiều chỗ trống. Hai chúng tôi tìm được hai ghế trống cạnh nhau, ngồi xuống.

Khoảng mười phút sau, loa thông báo: "Chuẩn bị tới trạm XXX."

Tôi giật mình, vội vàng đeo túi xách rồi đứng lên, đi tới cửa sau, đứng chờ xuống xe. Đúng một lát thấy có gì đó sai sai, tôi ngoái đầu thì thấy đồng chí 187 vẫn ngồi im nhìn mình.

Tôi:?

Tôi rất khó hiểu, đang định hỏi anh vì sao không xuống xe nhưng tôi còn chưa kịp mở miệng thì vị đại ca ấy đã lên tiếng trước. Anh hỏi: "Em làm gì thế?"

Tôi: "… Sắp tới trạm mà?"

187 nói: "Không phải."

"…" Tôi mới nhận ra là chuẩn bị tới trạm. Im lặng im lặng, không thể làm gì khác, dưới ánh mắt kỳ lạ của hành khách trên xe, tôi vờ như không có gì, đeo túi xách đi tới chỗ anh rồi ngồi xuống.

187 thong dong nhìn thẳng, chốc lát sau mới thình lình ghé sát vào tôi, nói: "Biết mình ngốc cỡ nào chưa?"

Tôi: "…"

Thấy em nhớ sai trạm mà anh còn không biết đường gọi em lại, ở đó mà còn mặt dày cà khịa!

***

[5] – Khác biệt

Khi nhắn tin Wechat, đồng chí 187 không bao giờ dùng meme, cũng không dùng tin nhắn thoại. Một lần nọ khi đang nhắn tin tán gẫu thì tôi vui miệng nói đến chuyện đó.

Tôi: Sao anh không gửi tin nhắn thoại cũng không dùng meme?

Sau đó tôi lại gửi meme hình con vịt.

Hồi lâu sau 187 vẫn không trả lời…

Lại hồi lâu sau, lần đầu tiên anh gửi meme cho tôi, lại còn là con gấu cầm bó hoa to.

Tôi: …

Lúc ấy, tôi hiểu ra có lẽ thanh niên này lâu trả lời là vì bận lên mạng tìm meme.

Tôi gửi tin nhắn thoại: "Cảm ơn hoa của anh nha!"

Lại chờ 187 một hồi, sau đó khung chat hiện ra tin nhắn thoại do anh gửi.

Mở ra nghe, không có tiếng gì cả, giống như là muốn thu tin nhắn thoại để gửi nhưng chưa kịp nói gì thì đã trượt tay gửi đi vậy.

Tôi trả lời:???

Sau đó nữa, đồng chí 187 gửi tin nhắn thoại tới, tôi mở lên nghe, giọng anh rất hay, lịch sự như khi gặp anh vậy. Anh nói: "Anh không biết gửi tin nhắn thoại. Em muốn nghe nên mới học cách gửi."

Tôi: …

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!