Chương 9: (Vô Đề)

Tôi dùng tốc độ nhanh nhất để tẩy trang, thay một bộ quần áo đoan trang rồi bước xuống nhà.

Ông nội của Cận Vân đang lạnh mặt ngồi trên sofa, có vẻ như là đang mắng Cận Vân.

Nhưng khi ông cụ vừa nhìn thấy tôi, vẻ mặt của ông gần như ngay lập tức chuyển từ u ám sang trời quang mây tạnh: "Tiểu Vũ, đến đây ngồi với ông nội."

Trước đây, ông nội của Cận Vân có mối quan hệ rất tốt với ông nội tôi.

Khi tôi còn nhỏ, ông thường đến nhà tôi chơi cờ với ông nội, nhưng sau này do bất đồng trong việc kinh doanh, hai người từ bạn thân trở thành kẻ thù không đội trời chung.

Tôi thường nghe ông nội nói: "Từ nay trở đi, con không nên tiếp xúc với người nhà họ Cận!"

Vì vậy, ông nội của Cận Vân không bao giờ đến nhà tôi.

Cho đến khi ông tôi qua đời, cha tôi mới thường đến thăm ông cụ vào những dịp lễ, tết.

Đối với tôi, ngoại trừ việc gặp ông nội của Cận Vân trong ngày cưới, mọi thứ còn lại đều là những kỷ niệm thời thơ ấu.

Nhưng tôi rất ngoan ngoãn, lặng lẽ bước tới ngồi cạnh ông.

"Ngày đó con quá bận rộn, ông không có thời gian nhìn kỹ con. Hôm nay nhìn kỹ một chút , khó trách Tiểu Vân thích con như vậy."

Ông cụ hài lòng nhìn tôi: "Đúng là xinh đẹp như hoa, Tiểu Vân đã nhắc tới cháu từ lâu rồi."

Tôi ngẩng đầu lên nhìn Cận Vân.

Sắc mặt anh lạnh lùng, nhưng lại không có phản bác lời nói của ông nội.

"Cháu ngoan, nói ông nội nghe, mấy hôm nay nó có bắt nạt con không?"

"Dạ, không có." Tôi lắc đầu.

"Ông không tin, đêm tân hôn, ông đã nghe nói nó chui rúc trong phòng làm việc, dạo này càng tệ hơn, tối ngày nó ở công ty, thậm chí còn ngủ ở đó mấy đêm liền! Hai đứa vừa mới cưới, nó đã lạnh nhạt với con như vậy, ông nội không chịu được".

Ông cụ giận dữ trừng mắt nhìn Cận Vân: "Sao con dám lạnh nhạt với Tiểu Vũ?? Đêm nay phải ngủ ở nhà!"

Ơ? ? ? Ơ kìa???

Vậy là Cận Vân và tôi bị nhốt trong phòng ngủ chính.

Ông nói là phải khiến cho Cận Vân vào khuôn khổ, nhưng sao tôi lại có cảm giác hình như mình cũng bị trừng phạt rồi?

"Ông nội anh có tính tình như vậy đó, em đừng lo lắng."

Cận Vân liếc nhìn tôi.

Tôi có lo lắng đâu, nhưng tại sao trên trán anh lại có một lớp mồ hôi mỏng?

"Anh đi tắm, em cứ làm việc của mình đi."

Sau đó anh đi thẳng vào phòng tắm mà không ngoái lại.

Đúng như dự đoán, tôi nhận được tin nhắn từ Piggy.

Little Piggy: "A a a a, tôi sắp điên rồi sư phụ! Tôi và vợ bị ông nội nhốt vào phòng ngủ!"

Little Piggy: " Thật sự bây giờ tôi không dám ở cùng phòng với cô ấy!"

Little Piggy: "Tôi nên làm gì? Tôi nên làm gì? Tôi nên làm gì?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!