Chương 11: (Vô Đề)

Little Piggy: "Tôi nghĩ mối quan hệ của chúng tôi sẽ tiến triển nhanh chóng! Hôm nay dù có chuyện gì xảy ra, tôi cũng phải nắm được cô ấy trong tay!"

Little Piggy: "Nếu không làm bây giờ thì đợi đến khi nào?"

Tôi vừa đọc xong tin nhắn thì ầm một tiếng, cửa phòng tắm mở ra.

Cận Vân khoe cơ bụng tám múi, nghiêm túc nhìn tôi, rồi đi từng bước một đến gần tôi.

Tóc anh vẫn đang nhỏ nước, lạnh lùng nói: "Tô Vũ, anh có chuyện muốn nói với em."

" Lạch cạch".

Tay tôi run lên , đánh rơi chiếc điện thoại.

Tôi nhìn khuôn mặt tuấn tú góc cạnh của anh mà cảm thấy có chút khó thở.

Cho tôi hỏi, có ai có thể cưỡng lại được nhan sắc của Cận Vân không?

"Sao em lại làm rơi điện thoại?"

Cận Vân ngồi xuống, cầm điện thoại của tôi lên trước tôi một bước.

Xong đời!!!! Giờ thì đến lượt tôi c.h.ế. t rồi.

Tôi còn chưa thoát khỏi giao diện trò chuyện!

"Hả? Đây là cái gì vậy?" Anh liếc nhìn, dường như phát hiện thấy thứ gì đó.

Lông mày Cận Vân ngày càng cau lại, sắc mặt tái nhợt, tay cầm điện thoại khẽ run, hơi thở bắt đầu gấp gáp.

"Cái kia ... Little Piggy, à không, Cận Vân, nghe em ngụy biện chút đi ."

Cận Vân lại nhốt mình trong phòng tắm.

Đã ba giờ trôi qua kể từ khi anh ấy phát hiện ra rằng tôi đã biết anh ấy là Piggy.

Anh ấy không nói một lời và hoàn toàn rơi vào trạng thái bế môn tỏa cảng.

Tôi lo lắng đến mức định lao vào giải thích với anh ấy.

Đây quả thực là lỗi của tôi, sau khi biết Little Piggy là Cận Vân, lẽ ra tôi nên thay đổi cố vấn cho anh ấy ngay lập tức.

Nhưng khi tôi đề nghị thay đổi.

Chính Little Piggy đã nói: "Không được, không thể thay đổi! Tôi không nghĩ có người kiên nhẫn như sư phụ đâu".

Sau đó anh ấy chuyển thêm lì xì 10.000 cho tôi.

À thì, ai có thể từ chối tiền chứ. Hơn nữa ... tôi thực sự tò mò tại sao anh ấy lại thích tôi.

Dù sao cũng là lỗi của tôi, tôi phải đi xin lỗi anh ấy.

Tôi bước tới cửa phòng tắm, gõ cửa một cách tội lỗi: "Ừm ... Cận Vân, anh ra ngoài nói chuyện được không ?"

Tôi cứ tưởng anh sẽ ngượng ngùng không chịu ra, nhưng ai biết được giây tiếp theo anh lại mở cửa phòng tắm.

Mặt lạnh lùng: "Nói đi, em muốn nói gì."

Anh bước đến chiếc ghế sofa cạnh giường, ngồi xuống, hơi cau mày lại.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!