Chương 7: (Vô Đề)

Cảm giác hụt hẫng trong tôi, rơi vào mắt Mễ Huệ lại là một nỗi xót xa.

Cô ấy bỗng mắt sáng lên:

"Chăm hoa chăm cỏ thì tốt quá còn gì, Đại Lý thiếu gì hoa với lá.

"Cậu có thể thoải mái phát huy sở trường, biến sân vườn nhà tớ thành khu vườn đẹp nhất vùng, cho tớ thơm lây với!"

"Chuyện nhỏ ấy mà. Ăn ở không mất tiền, cậu lại không chịu nhận tiền của tớ, thì ít nhất tớ cũng phải góp sức một chút chứ."

Tôi cười, vui vẻ đồng ý.

Vừa trò chuyện vừa cười đùa, chẳng mấy chốc trời đã ngả hoàng hôn.

Gió chiều mát rượi, dịu dàng đến lạ.

Cảm giác lo lắng bất an của lần đầu tiên "bỏ nhà ra đi" trong tôi, cũng theo cơn gió mà dần dịu lại.

Mễ Huệ vui vẻ, nhất định mở một chai rượu mơ ngâm, rủ tôi cụng ly ôn chuyện cũ.

Thế nhưng rượu vừa rót xong, chiếc điện thoại im lặng cả buổi chiều bỗng reo lên.

Là cháu trai tôi — Thao Thao — gọi đến.

12

Vừa bắt máy, giọng trẻ con quen thuộc lập tức vang lên từ đầu dây bên kia.

"Bà ơi, bà đi đâu rồi? Sao vẫn chưa về nhà?"

Tôi khựng lại một chút.

Thẩm Lệ Sơn và mấy người kia bị tôi chặn số, thế mà lại xúi cháu tôi dùng đồng hồ trẻ em gọi cho tôi.

Nhưng dù sao cũng là đứa cháu tôi một tay nuôi lớn, tôi vẫn không nỡ tỏ ra quá lạnh lùng.

"Thao Thao, bà đi xa một chuyến, dạo này sẽ không về nhà đâu.

"Cháu ngoan ngoãn nhé, ở lớp nhớ nghe lời cô giáo."

"Dạ, được thôi, vậy bà nhớ khi về mua siêu nhân và đồ ăn ngon cho cháu nha."

Thao Thao nói xong thì dửng dưng, hình như lại chạy đi đâu mất, điện thoại liền bị Thẩm Lệ Sơn giật lấy.

"Bà già này, hôm nay bà oai quá ha, làm Thẩm Xuyên mất mặt trước bao nhiêu người.

"Già đầu rồi còn bày trò bỏ nhà ra đi, rồi chặn số tụi tôi, còn rời khỏi nhóm gia đình.

"Bà đang ở quê hay nhà chị cả vậy? Thấy đủ rồi thì mau về đi, đừng làm trò cười ngoài đường nữa."

Tôi nhấp một ngụm rượu, lạnh lùng đáp lại.

"Tôi vừa mới nói rồi đấy, tôi đang ở xa, không về được đâu."

Vừa dứt lời, đầu dây bên kia lập tức nổi giận, giọng nói vang lên mấy tông.

"Tôi nói bà cũng đủ bướng rồi đấy! Bà không về thì ai nấu cơm cho tụi nhỏ khi chúng nó đi làm? Tôi thì không biết nấu.

"Trong nhà đống bát đũa bẩn, quần áo dơ còn chất đống chưa giặt. Con trai con dâu về mệt lả người, vào phòng ngủ luôn rồi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!