Tôi và Mễ Huệ lớn lên cùng nhau từ bé.
Chỉ khác là, tôi lấy chồng sinh con sớm, còn cô ấy thì sống tự do cả đời.
Lúc trẻ, cô ấy chỉ chú tâm vào công việc, chẳng mấy hứng thú với chuyện hôn nhân con cái.
Sau khi nghỉ hưu, cô đã sống ở rất nhiều nơi, cuối cùng chọn Đại Lý làm nơi an dưỡng tuổi già.
Chưa kịp đặt hành lý xuống, Mễ Huệ đã lái chiếc xe địa hình chở tôi chạy vòng quanh hồ Nhĩ Hải đón gió.
Tôi chăm chú nhìn khung cảnh xung quanh, say mê trong làn nước hồ xanh biếc tuyệt đẹp.
"Cậu ấy à, lẽ ra nên ra ngoài chơi từ lâu rồi.
"Hồi trước cứ viện cớ phải lo cho con cháu, giờ con cái lớn cả rồi, cũng nên sống cho bản thân một chút chứ."
Mễ Huệ cười trêu tôi.
Cơn gió thổi ngược làm mắt tôi lại nhòe đi, tôi lau nước mắt, không ngừng gật đầu.
Cuối cùng tôi cũng đã nghĩ thông suốt.
Sau khi chạy xe đón gió một vòng, Mễ Huệ đưa tôi đến một quán ăn địa phương quen thuộc với cô ấy.
Chỗ ăn uống nằm ngay trong một sân vườn đầy hoa khoe sắc.
Những giàn hoa giấy như thác nước đổ từ mái nhà tầng hai xuống,
Trong ánh nắng ban trưa lấp lánh rực rỡ, sự sống căng tràn khiến người ta phải trầm trồ.
Còn có những loài hoa khác nữa.
Cẩm tú cầu xanh tím hồng trắng, hoa hồng rực rỡ đủ màu, rồi cả hoa lưu tô trắng như tuyết phủ.
Chủ quán chắc chắn là người rất kiên nhẫn, vì từng chậu hoa đều được chăm sóc rất tỉ mỉ.
Nhìn thấy những bông hoa ấy, tôi gần như chẳng thể rời bước nổi.
Mễ Huệ bật cười trêu tôi, kéo tôi ngồi xuống bên bàn ăn.
"Vân Nam đúng là thiên đường của thực vật, mấy thứ này đã là gì, hoa đẹp còn nhiều lắm.
"Biết là cậu mê mấy thứ này, tớ đã gọi cậu tới từ sớm, mà cậu cứ lo dính chặt vào đám chuyện nhà cửa ấy…"
"Thôi không nhắc nữa, bữa đầu tiên phải để cậu nếm thử hương vị đặc trưng mà chỉ nơi này mới có."
Tôi khẽ gật đầu, để mặc cô ấy sắp xếp, ánh mắt vẫn không nỡ rời khỏi những chậu hoa ngoài sân.
Đúng lúc chuẩn bị ăn, điện thoại bỗng vang lên.
Là Thẩm Lệ Sơn gọi tới.
09
"Chúng tôi còn khoảng nửa tiếng nữa là về đến nhà, bà có thể xuống bếp nấu nướng được rồi. Bạn của Tiểu Xuyên cũng sắp đến, bà tiếp đón cho chu đáo nhé.
"À đúng rồi, đống quần áo bẩn chắc bà giặt xong cả rồi chứ?
"Lát nữa con dâu về, bà nhớ giữ thái độ tốt một chút, xin lỗi đàng hoàng là xong chuyện…"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!