Chương 37: (Vô Đề)

"Chiếc thắt lưng không có ma thuật gì lạ cả. Đúng như lời cô gái tên Arian đó đã nói."

Tôi gật đầu trước lời nói của Eldritch sau khi anh ta đã giám định xong.

Nhưng tâm trí tôi không nằm ở chiếc thắt lưng đó, mà hoàn toàn tập trung vào cuốn Necronomicon.

"Thú vị thật. Làm thế nào mà họ có thể biến phép màu của Ngoại Thần thành một dạng như ma thuật thế này…"

"Tôi thì không dám động vào đâu, ngài đúng là cừ thật."

Eldritch nói rằng việc tùy tiện động vào phép màu của Ngoại Thần như thế này là một hành động bất kính và nguy hiểm, nên anh ta không muốn dính vào.

Vì anh ta ghê tởm ra mặt, nên kế hoạch để Eldritch học những thứ này đành phải đổ bể trong tiếc nuối.

"Thứ như thế này thì… có lẽ tôi cũng có thể dùng được."

Cơ thể tôi không thể sử dụng ma thuật () bắt nguồn từ Ma Thần, nhưng những gì được ghi trong Necronomicon là thứ đã được cải tiến và tái hiện lại từ phép màu của Ngoại Thần.

Lượng mana tiêu thụ có giảm đi một chút, nhưng hiệu quả lại kém hơn bản gốc và nhược điểm phải tuân theo điều kiện vẫn được giữ nguyên.

Tuy nhiên, vì đã lược bỏ nghi lễ nhập giáo nên mức độ tổn hại về tinh thần hay thể chất cũng đã giảm đi đáng kể.

"Phải xem là một nghi lễ nhập giáo chung cho tất cả các ma thuật trong Necronomicon thôi."

Ferdinand có lẽ đã trở nên như vậy vì đã thử nghiệm ma thuật của Necronomicon trong một thời gian quá dài mà không học cả .

"Cứ gọi đây là ma thuật mãi cũng không ổn, nên gọi là gì thì tốt nhỉ… Ngoại Pháp ()?"

Nội dung được ghi trong Necronomicon càng học lại càng thấy thú vị.

"Eldritch, có lẽ tôi phải thử nghiệm những thứ được ghi ở đây thôi."

"Tôi hiểu rồi. Ngài định đến căn cứ sao? Nơi đó mỗi lần đến đều rất mệt mỏi…"

Tôi hiểu cho lời càu nhàu của Eldritch.

Thực ra, căn cứ đó bản thân nó là một cái bẫy để dụ kẻ địch, nên tôi đã tạo ra và lắp đặt rất nhiều bẫy rập.

Vì vậy, mỗi lần vào đều phải xác định vị trí các bẫy đã ghi chép lại, nên cứ mỗi lần ra vào là lại rã rời cả người.

"Nhưng cũng không còn cách nào khác. Tạm thời chỉ có thể chôn chân ở đó mà tu luyện thôi."

"Vậy thì, tôi sẽ phải một mình đến gặp người thợ rèn rồi."

Tôi gật đầu, và Eldritch biến thành người rồi đi ra ngoài.

Tạm thời, cả tôi và Eldritch đều sẽ không quay lại đây.

Mong rằng có thể an toàn quay lại nơi này sau khi kết thúc trận chiến sinh tử với Alberga, tôi cũng thu dọn đồ đạc rồi lặng lẽ rời khỏi phòng.

☪︎ ִ ࣪𖤐 𐦍 ☾𖤓

Vài ngày sau, Eldritch nhìn thấy bộ dạng của tôi và cuối cùng cũng không nhịn được mà bắt đầu cằn nhằn.

"Thành thật mà nói, thưa ngài Ethnos. Cứ thế này thì ngài sẽ tự hủy diệt trước cả khi kẻ tên Alberga đó đến đấy."

"Tôi cũng biết là mình đang gắng sức quá mức."

Tôi vừa trả lời vừa đọc và sắp xếp lại trong đầu đoạn tiếp theo được ghi trong Necronomicon.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!