Chương 27: (Vô Đề)

Tình huống hỗn loạn tan biến như một giấc mơ vừa kết thúc. Và cũng như những giấc mơ thường lệ, cuộc gặp gỡ với Sebika để lại cho tôi nhiều câu hỏi.

"Cánh cửa biến mất rồi… Lần sau gặp lại phải hỏi mới được."

Dù muốn vào lại, nhưng cả bông hoa và cánh cửa đều đã biến mất không một dấu vết. Chuyện này khiến đầu óc tôi rối như tơ vò.

"Lại còn nói là đến từ cùng một Trái Đất."

Do

-wol cũng biết tiếng Nga sao? Hay là game ≪Orders≫ cũng được phát hành cả phiên bản tiếng Nga?

"…Thôi, đừng suy đoán lung tung với mớ thông tin thiếu thốn này nữa."

Tôi không phải thám tử, chỉ với nhiêu đây thông tin thì không thể nào suy luận ra được đáp án chính xác. Tôi lắc đầu, quay trở lại Căn Phòng Bờ Biển.

"Đi thì hùng hổ lắm, mà đã quay lại rồi cơ à."

Eldritch đang gỡ hết mạng nhện và phủi đi những thứ bám trên người. Không rõ là đã trôi qua một khoảng thời gian đáng kể, hay là do tốc độ hồi phục của hắn quá nhanh.

"Ngài bỏ cuộc thì tốt hơn. Vốn dĩ…"

"Tôi vừa gặp cô ấy xong và đang trên đường về đây."

Nghe lời tôi, Eldritch khựng lại một chút rồi bật cười khẩy.

"Chưa đầy 2 phút. Thỏ đẻ con có khi còn chậm hơn thế."

Hai phút? Mới trôi qua chừng đó thôi sao.

"Cảm giác như ít nhất cũng phải hơn 30 phút…"

Xem ra thời gian ở hai nơi trôi qua khác nhau. Trong khi đó, Eldritch lại có thể hồi phục trong vòng 2 phút, xem ra hắn có sức đề kháng với độc tố rất mạnh.

"May mà mình cũng đã hồi phục hoàn toàn."

Nếu trong tình trạng chưa hồi phục mà Eldritch lao vào một trận chiến thứ hai, chắc chắn tôi không có cửa thắng. Nhưng, cũng không biết nên gọi đó là được Sebika chữa trị, hay là bị cào xé nữa. Cơ thể tôi, sau khi trải qua một chuyện gì đó, đã trở nên hoàn toàn bình thường.

"Mệt mỏi tinh thần cũng không còn."

Đầu óc tỉnh táo như vừa ngủ một giấc thật say.

"Trạng thái tốt nhất. Nhưng chính vì tinh thần quá tỉnh táo thế này, ngược lại có cảm giác như vừa dùng doping nên thấy hơi sợ."

Tất nhiên, Mana thì hoàn toàn chưa hồi phục. Mới qua 2 phút thì cũng phải thôi.

"Nghe nói cô ấy là Sebika Trong Vòng Tay Mộng Mị. Tôi cũng nhận được quà rồi."

Tôi nở một nụ cười ung dung, lấy thứ đó từ trong người ra.

"C

-Cái gì?! Đó là Chén Thánh Đỏ!"

Đúng như dự đoán, gương mặt Eldritch tràn ngập sự kinh hoàng.

"Không thể nào! Báu vật của Hội Án Mây Đỏ…! Làm sao ngài có được Thánh vật đã mất tích hơn 800 năm?"

Hội Án Mây Đỏ là gì, rồi mất tích hơn 800 năm lại là chuyện gì nữa. Eldritch bắt đầu lẩm bẩm một mình về đủ thứ chuyện, nào là cướp biển, nào là khởi nghĩa.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!