Chương 8: (Vô Đề)

Cuối tuần này được nghỉ theo định kỳ, không cần phải đến trường, mấy khi Tống Mộ Phương mới được nằm ườn trên giường ngủ nướng.

Hơn nữa, vì hai ngày ngày không cần lo về điểm sinh mệnh, tâm trạng của Tống Mộ Phương thảnh thơi hơn mọi ngày.

Sau khi ăn sáng xong, cậu kép một cuốn sách dưới cánh tay, xách một chiếc ghế nằm ra ngoài khu vườn nhỏ ngoài biệt thự, chọn một nơi râm mát rồi đặt xuống, thoải mái nằm lên đó, định giết thời gian bằng việc đọc sách.

Ngón tay lật sang một trang mới, cậu nghe thấy tiếng mẹ Tống gọi từ trên lầu.

Tống Mộ Phương ngẩng đầu, thấy mẹ Tống đang cầm một chiếc điện thoại trong tay, đứng cạnh cửa sổ: "Mộ Mộ, anh họ Duệ của con muốn rủ con ra ngoài chơi, gọi con không bắt máy nên vừa gọi cho mẹ, hỏi con hôm nay rảnh không."

Anh họ Duệ trong miệng mẹ Tống tên là Tề Duệ, lớn hơn cậu ba tuổi, đang học năm nhất, là người anh em họ rất thân với nguyên chủ Tống Mộ Phương.

Tống Mộ Phương vốn định từ chối, nhưng ngẫm lại thì đổi ý.

Tống Mộ Phương có rất nhiều người thân và bạn bè, không biết từ giờ cho đến khi cậu xuống sân là bao lâu, vẫn cần phải tiếp tục duy trì mối quan hệ với những người đó.

Sau khi nghĩ đến điều này, Tống Mộ Phương gật đầu, coi như đồng ý lời mời của Tề Duệ.

Cậu thay đồ rồi ra ngoài, không lâu sau đã đến chỗ hẹn với anh họ.

Nhưng đến nơi mới phát hiện địa điểm khác với suy nghĩ của cậu, ngoại trừ cậu, anh họ còn dẫn theo ba người, hai cô gái và một cậu trai.

Một cô gái trong đó có lẽ là bạn gái của anh họ, hai người nắm tay đứng chung một chỗ, rất nổi bật. Hai người còn lại kề tai thì thầm nói nhỏ, chắc cũng là một cặp.

Anh họ nhìn thấy Tống Mộ Phương, mỉm cười chào: "Mộ Mộ, chào buổi sáng."

Tống Mộ Phương đối mắt với ba người còn lại, cũng thoải mái trả lời: "Chúc anh họ buổi sáng tốt lành."

"Lúc anh gọi điện bị cái thằng này nghe được," Anh họ chỉ vào cậu trai bên cạnh, "Nó kiên quyết đòi đi theo, sau đó bạn gái của tụi anh hay tin, nói muốn canh chừng nên cũng theo đến đây."

Lo Tống Mộ Phương sẽ thấy lạ tại sao tự dưng lại lắm người thế, Tề Duệ giải thích qua một lượt.

Tống Mộ Phương gật đầu, ý bảo đã rõ.

Anh họ giới thiệu Tống Mộ Phương với mấy người bên cạnh: "Đây là em họ của tao, Tống Mộ Phương, tụi bây cứ kêu nó là Mộ Mộ."

Rồi quay đầu chỉ vào cô gái bên cạnh với Tống Mộ Phương, nói: "Đây là chị dâu của em, Thẩm Tuyết, em gọi cổ là chị dâu là được. Đây là Liễu Vãn, có thể gọi là chị Liễu, còn khứa đực rựa này thì kêu là anh Kiều đi." Tề Duệ giới thiệu Kiều Độ một cách cực kỳ qua loa cho có lệ, bị Kiều Độ thụi một cái thật mạnh.

Cuối cùng vẫn là Kiều Độ tự giới thiệu bản thân.

Tống Mộ Phương lễ pháp chào một lượt hệt như nhận thân, nhận được mấy nụ cười hiền từ.

Anh họ nói: "Tụi bây muốn đi đâu chơi? Sở thú, công viên giải trí, hay còn đề nghị nào khác không?"

Bạn gái của hắn nói: "Đi công viên giải trí đi. Em nghe nhỏ bạn nói công viên giải trí vừa mới mở nhà ma đáng sợ lắm, em muốn đi thử."

Mấy người còn lại cũng tán thành, anh họ nhìn về phía người duy nhất không phát biểu ý kiến là Tống Mộ Phương: "Mộ Mộ thì sao?"

"Công viên giải trí đi, em cũng muốn đi chỗ này." Tống Mộ Phương trả lời.

Bởi vì do bệnh tim mà Tống Mộ Phương không chịu được sự kí. ch thí. ch, chưa từng vào nhà ma bao giờ, thậm chí còn chưa từng xem phim ma.

Nghĩ đến việc chốc nữa sẽ có chuyến phiêu lưu vào nhà ma, Tống Mộ Phương còn thấy khá phấn khích.

Phương án đi công viên giải trí được đồng thuận với tất cả phiếu, anh họ lập tức chốt công viên giải trí.

Năm người đi về hướng công viên giải trí.

Bên trái Tống Mộ Phương là một đôi, bên phải cũng là một đôi, giữa hai đôi tình nhân kẹp một mình con chó độc thân là cậu.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!