Lần thi cuối kỳ toàn thành phố lần này công bố kết quả nhanh hơn dự đoán của mọi người.
Tối đó Phương Nghiên Duy đang đứng trước gương, cậu nghiêng đầu nhìn một vết cháy nắng nhỏ trên cổ mình thì màn hình điện thoại đặt cạnh bồn rửa tay sáng lên.
[Giáo viên chủ nhiệm
- Thầy Trần]:
Nhóm có phúc lợi sớm, được xem kết quả thi cuối kỳ trước nhé. [Ảnh bảng điểm]
[Mặc Lệ]: Rời nhóm thôi.
[Hà Tuế Tuế]: Xin đôi mắt chưa nhìn thấy kết quả!
[Hà Tuế Tuế]: Lộ Thần, cậu thi thế này là người bình thường thi được hả?
[Hà Tuế Tuế]: Trời ơi, anh Phương @Phương Nghiên Duy, cậu lọt vào top 400 toàn khối rồi.
Phương Nghiên Duy dừng lại động tác đang chườm đá lên cổ.
Lần này cậu cảm thấy đề thi dễ hơn bình thường, cậu đã bị Lộ Chấp ép làm mấy câu tương tự trước đó rồi.
Không ngờ lại lọt vào top 400.
Có vẻ thi cũng không khó đến thế?
[Giáo viên chủ nhiệm
- Thầy Trần]: @Phương Nghiên Duy có phần thưởng tiến bộ đã chắc rồi, 1.000 tệ đấy, em có thể bắt đầu nghĩ xem dùng tiền làm gì rồi.
[Phương Nghiên Duy]:
Trẻ con.
[Giáo viên chủ nhiệm
- Thầy Trần]: Thông báo tạm thời, ba ngày nữa bắt đầu học bù, đừng đến muộn nhé.
Tin nhắn trong nhóm lớp dừng lại ở đây.
Cảm giác lành lạnh từ đá chườm len lỏi vào cổ cậu khiến cậu rùng mình, bỗng nhiên cậu ngửi thấy một mùi thuốc thoang thoảng.
Cậu ngẩng đầu nhìn vào gương, Lộ Chấp đang đứng phía sau cậu, hắn cầm một chai xịt nhỏ xịt lên cổ cậu.
Cái gì đây? Cậu hỏi.
"Thuốc xịt kháng viêm." Lộ Chấp trả lời,
"Hôm nay trời không nắng lắm, tôi không ngờ cậu lại bị cháy nắng."
Phương Nghiên Duy: ...
Ý là bảo cậu yếu đuối đó hả?
Nhưng những giọt nước mát lạnh nhỏ lên cổ cậu thực sự làm dịu đi cảm giác bỏng rát do cháy nắng.
Cảm ơn anh Chấp. Cậu nhận lấy chai xịt từ tay Lộ Chấp, vừa xịt vừa đi về phòng mình.
Vậy số tiền một nghìn tệ từ trên trời rơi xuống này phải tiêu thế nào đây nhỉ?
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!