Chương 10: Để ý tôi

"Không được." Lộ Chấp nói, "Nội quy nhà trường không cho phép."

"Nội quy còn quản cả việc tôi có ngủ trên giường của cậu không à?" Phương Nghiên Duy kéo khóa áo đồng phục của Lộ Chấp xuống tận đáy, rồi lôi chìa khóa từ túi trong áo của hắn ra, "Nếu trái với nội quy trường học thì tôi càng muốn ngủ."

Cậu chạy vài mét, quay đầu lại nhìn Lộ Chấp vẫn đứng yên tại chỗ. Dưới ánh nắng ban trưa, chiếc áo đồng phục mở tung, hắn nhìn về phía cậu với vẻ không mấy hài lòng.

"Học sinh giỏi, tôi mệt quá à." Cậu vẫy tay với Lộ Chấp. "Tôi ngủ rất ngoan sẽ không làm rối chăn giường của cậu đâu."

Biết Lộ Chấp không đuổi theo, cậu nhàn nhã đi vào khu ký túc xá nam tìm số phòng tương ứng với chìa khoá rồi mở cửa.

Giường của Lộ Chấp rất cứng, xung quanh còn bày đầy các loại sách tham khảo.

Phương Nghiên Duy ngủ trưa đến mức lưng mỏi cổ đau, trên trán còn có một vết hằn đỏ do từ điển Anh

- Hán để cạnh gối đâm vào, cảm giác như trên người cậu còn vương lại chút mùi gỗ.

Nói thật, Lộ Chấp tuy có chút lạnh lùng nhưng đối xử với cậu cũng không tệ.

Đồng hồ treo tường chỉ 2 giờ 20, chuông báo hiệu tiết học chuẩn bị đã vang lên.

Tiết học đầu tiên buổi chiều là tiếng Anh, giáo viên chủ nhiệm Trần Tang Du vừa bước vào lớp với một chồng bài tập thì Phương Nghiên Duy xuất hiện ở cửa.

"Báo cáo." Cậu nói.

"Sao em không chờ tan học hẳn đến?" Thầy Trần hỏi.

"Nếu vậy thì em đi về nhé?" Phương Nghiên Duy trả lời.

Thầy Trần đưa cho cậu một bài kiểm tra đầy dấu gạch chéo đỏ. "Mau về chỗ ngồi đi."

Tiết học tiếng Anh đầu tiên sau giờ nghỉ trưa khiến không khí buồn ngủ tràn ngập khắp lớp, chỉ có thầy Trần là nhiệt tình giảng bài.

Phương Nghiên Duy ngủ đủ rồi, lần này hiếm khi tập trung sửa lại vài bài sai.

"Anh Phương." Hà Tuế Tuế ghé lại gần, "Người Miêu Cương các cậu có phải buổi tối hay tụ tập nhảy múa quanh đống lửa không?"

"Lần sau cậu theo tôi về đi." Cậu đáp, "Chúng tôi không chỉ nhảy múa, mà còn có thể đem cậu lên lửa nướng nữa."

Hà Tuế Tuế: "..."

"Đúng rồi anh Phương." Hà Tuế Tuế lại nói, "Tối nay Ngô Quảng tổ chức sinh nhật, họ hẹn nhau đi hát ở KTV, có uống rượu nữa. Cậu muốn đi cùng không? Nhiều bạn nữ nhờ tôi mời cậu đó..."

"Thưa thầy." Giọng lạnh lùng từ phía sau vang lên, "Phương Nghiên Duy cứ nói chuyện mãi, làm em không nghe giảng được."

Phương Nghiên Duy quay đầu lại, bắt gặp gương mặt lạnh nhạt và vô tội của Lộ Chấp.

"Tai cậu tốt vậy sao?" Cậu thật sự chịu thua.

Lộ Chấp chỉ phàn nàn mỗi lúc cậu nói chuyện, nhưng lại chẳng để ý đến những người khác.

"Đừng làm ồn trong lớp." Thầy Trần tiến đến, "Phương Nghiên Duy, ra đứng ở cuối lớp đi."

Người này đúng là loại người chuyên đi méc giáo viên mà.

Phương Nghiên Duy đứng dựa vào tường, nhìn chăm chăm vào phía sau đầu của Lộ Chấp, uể oải đến hết giờ học.

Buổi chiều trôi qua cũng khá nhanh, khi chuông tan học vang lên, Phương Nghiên Duy cầm lấy cặp sách định đi, thì bị ai đó níu áo lại.

"Hôm nay đến lượt nhóm chúng ta trực nhật." Lộ Chấp nói, "Nội quy không cho phép chạy."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!