Chương 9: Trường Học Ma Hết

Tác giả: Nhất Nhân Lộ Quá

Edit: KT

_______________

Đỗ Nhất Tân đưa Ngải Nhạc theo, không kịp né, vì bảo vệ nó nên cậu phải dùng thân để chắn.

Khoảnh khắc gậy chạm vào vai, cảm giác như bị bê tông cốt thép đè xuống.

Nửa người bên phải mất hết cảm giác, cánh tay rũ xuống vô dụng, không động đậy được nữa.

Cái thứ sức mạnh gì đây, đười ươi à?

Nếu ăn một đập vào đầu, chắc chắn cậu sẽ hẹo ngay.

Nhưng bây giờ thì có vẻ như cũng chỉ còn là chuyện sớm muộn.

Có cách nào để thoát được một kiếp không chứ!

Ứng Thịnh tỏ vẻ mắc ói: "Mày tự trốn có phải hơn không, lại còn bảo vệ nó làm gì."

"Anh hỏi nhiều vãi nồi!"

Ứng Thịnh ngạc nhiên, ba lúc này còn lo cãi nhau, đúng là đồ kỳ quặc.

Đúng lúc này, Đỗ Nhất Tân cảm thấy người trong ngực hơi nhúc nhích.

Dù Ngải Nhạc bị thương nặng nhưng đầu nó vẫn còn minh mẫn.

Nó miễn cưỡng đứng dậy, đáp lại Ứng Thịnh: "Tôi biết anh muốn gì.

"Chìa khóa", đúng không?" Nó đã sắp kiệt sức, đã hơi yếu rồi.

Vừa mở miệng, một vệt đỏ chảy xuống khóe miệng nó.

Ứng Thịnh không tỏ ý kiến.

Đỗ Nhất Tân lại nghe không hiểu.

Chìa khóa? Là nói đến cái gì.

Nếu là chìa khóa cửa ra thì tên này có vẻ không hứng thú mà.

"Nhưng tôi không thể cho anh được." Ngải Nhạc nhếch miệng, nhưng trong mắt không có ý cười, "Nếu như cho anh thì tôi sẽ chết."

"Đừng lo.

Cho hay không thì mày cũng chết." Ứng Thịnh híp hai mắt.

"Anh nói đúng, tôi đánh không lại anh." Ngải Nhạc ho khan hai tiếng, phun ra một ngụm máu, nhưng lại không quan tâm mà lau miệng, "Cho nên, tôi đã tính đến một cách tốt hơn."

"Một cách không cần đưa chìa khóa cho anh mà vẫn kết thúc được trò chơi."

Nói xong, Ứng Thịnh còn chưa kịp đáp, Ngải Nhạc đã tóm lấy Đỗ Nhất Tân, tay áp vào nhau.

"Ngải Nhạc?" Đỗ Nhất Tân không rõ nó muốn làm gì.

"Thằng khốn, dừng lại cho tao!" Ứng Thịnh phản ứng kịp, tức giận, vung thẳng gậy lên.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!