Chương 4: Trường Học Ma 4

Tác giả: Nhất Nhân Lộ Quá

Edit: KT

_______________

Đỗ Nhất Tân thấy hợp lý, không xoắn xuýt nữa.

Phòng giáo viên rất rộng, cửa trước và cửa sau cách xa nhau.

Cửa sổ chính giữa ở trên cao, khoảng hai mét, mở hờ.

Tô Hân vặn tay cầm, thấy đã bị khóa, bèn lại chỗ cửa sau, nhưng vẫn không mở được.

"Vẫn không vào được à?" Diệp Văn nhíu mày,

"Chắc phải trèo cửa sổ rồi."

Dứt lời, y làm nóng tay chân vài lần, lùi lại vài bước, chạy lấy đà, nhảy! Pha hành động mượt mà và trôi chảy, rất đẹp trai.

Y chạm được tay vào mép cửa sổ, cố gắng nhấc người lên nhưng không thành công, lại trượt xuống.

Ba người lặng lẽ nhìn bóng lưng y.

Như vẫn chưa nhận ra, y lùi lại, thử lần nữa —— vẫn không leo lên được.

Khụ khụ. Vẻ mặt Diệp Văn như nhịn không nổi nữa,

"Hôm nay trạng thái không tốt."

Để tôi thử. Đỗ Nhất Tân thấy độ cao này vẫn còn ổn.

Dù sao thì hồi cấp hai, mỗi lần lớp trưởng quên đem chìa khóa toàn phải nhờ cậu nhảy cửa sổ, vì vậy cậu đã rất quen thuộc với động tác này.

Cậu cao hơn một mét tám, nhảy lên bám lấy bệ cửa sổ, cánh tay dùng sức, chống người lên, ngồi lên bệ cửa sổ.

Sau đó cậu nhảy vào phòng giáo viên, bên trong trông không khác phòng học mấy.

Cũ, bẩn, đầy tài liệu cũ, cả không khí ngột ngạt đã lâu không được mở thông.

Cậu nhìn sơ qua rồi quay ra mở cửa.

Ngải Nhạc bước vào đầu tiên: Đàn anh đỉnh quá!

Đỗ Nhất Tân rất khiêm tốn: Cũng tạm, cũng tạm. Thấy ba người đều đi vào rồi, cậu nói:

"Nơi này rất rộng, đồ đạc lại quá bừa bãi, chúng ta chia nhau ra tìm đi."

Mấy người gật đầu rồi tản ra hành động.

Sau khoảng mười phút, Đỗ Nhất Tân lôi ra mấy cái ngăn kéo, nhưng chẳng gặt hái được gì ngoại trừ một đống sổ đầu bài bám đầy tro bụi, một nắm bút bi lớn, vài cái kéo nhỏ và dao rọc giấy.

Thật ra cậu còn cố ý khoa tay múa chân một chút với con dao, nhưng lưỡi dao còn không thể cắt rách da thịt, huống chi là dùng làm vũ khí, vô dụng hoàn toàn.

Cậu lại nhìn những người khác, đoán chừng là cũng như nhau, nhất là Diệp Văn, mặt mày xám xịt.

Thời gian chậm rãi trôi qua, thậm chí còn hơi lo lắng.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!