Tổ trưởng Phác không muốn nói nhiều nữa, khoát tay ra lệnh đè người xuống.
Dù sao thì cũng tạm thời dời được sự chú ý của đối phương, để cậu ngừng tra hỏi.
Nhưng Ứng Thịnh vẫn không nhúc nhích, hắn cau mày.
Lần này bốn mắt gấp gáp như vậy, có lẽ là vì nhận ra thân phận thật sự của Đỗ Nhất Tân.
Bất ngờ thật, trước đây thu phiếu đăng ký thông tin của người mới chỉ là để làm màu, sẽ không xử lý cấp tốc, nhưng lần này lại nhanh như vậy.
Nếu không để Đỗ Nhất Tân hợp nhất chìa khóa thì phải chăng đã không thêm phiền?
Không.
Đây chỉ là cái cớ, để bắt được Đỗ Hành, Bạch Điểu nhất định sẽ lấy lý do khác để kiểm soát Đỗ Nhất Tân.
Cặp mắt u ám của hắn liếc quanh căn phòng, đánh giá tình hình hiện tại.
Trước mắt có hai kẻ địch, tuy rằng tên Mạc Ngữ này khó giải quyết hơn, nhưng cũng không phải là đánh không lại.
Hắn có thể đưa Đỗ Nhất Tân chuồn đi ngay, tiện thể đập tên đeo kính chướng mắt kia một trận.
Nhưng sau đó thì sao.
Kim đen vẫn còn trên cơ thể, bây giờ vẫn chưa được để tổ chức phát hiện động cơ của mình.
Nhưng nếu Đỗ Nhất Tân cũng bị khống chế, việc tìm được Đỗ Hành sẽ càng khó hơn.
Nên làm thế nào đây.
Ứng Thịnh trước giờ vẫn luôn sử dụng bạo lực để giải quyết vấn đề, lần đầu tiên phải xoắn xuýt như vậy.
Đúng lúc đó, một bàn tay chủ động vươn đến.
Hắn ngẩng đầu, chỉ thấy người kia đang cười với mình, sau đó cậu liền kìm lại nét mặt, quay đầu đi.
Đỗ Nhất Tân đã giúp hắn đưa ra quyết định.
...
Ứng Thịnh im lặng một lúc, sau đó nắm lấy bàn tay mà đối phương duỗi qua, vặn ra sau vai.
Bàn tay của thanh niên hơi thô ráp do chơi bóng rổ quanh năm, nhưng rất ấm áp.
Các ngón tay mảnh khảnh, đốt ngón tay rõ ràng.
Ứng Thịnh nhìn chằm chằm mấy giây, sau đó quay đi chỗ khác, cảm thấy hơi kỳ quái.
Rõ ràng đã giết nhiều người như vậy rồi, nhưng đây lại là lần đầu tiên hắn thật sự cảm nhận được nhiệt độ cơ thể người.
Tại sao lại thế, cậu ta có khác gì à?
Đám người băng qua khu văn phòng đông đúc rồi đi bộ sang một phía khác.
Vào thang máy, đi thẳng xuống mặt đất.
Đỗ Nhất Tân bị đưa vào một căn phòng nhỏ kín mít, xung quanh không thông gió, tường, trần và sàn đều làm bằng vật liệu giống nhau, làm lẫn lộn trên dưới trái phải.
Đèn sợi đốt sáng đến nỗi dù ở dưới lòng đất không có ánh mặt trời thì vẫn sáng như ban ngày.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!