Chương 24: Công Viên Chủ Đề Truyện Cổ Tích 12

Tác giả: Nhất Nhân Lộ Quá

Edit: KT

_______________

Cung điện rất lớn, hành lang chằng chịt phức tạp, nếu không cẩn thận sẽ quay lại chỗ cũ.

Đồng thời còn phải đề phòng binh lính tuần tra và người hầu ở khắp nơi.

Nghe thấy trước mặt có tiếng bước chân, Đỗ Nhất Tân vội vàng trốn vào một căn phòng gần đó.

Đây là một phòng bếp, nồi chảo đặt trên bếp, rau và thịt chờ chế biến chất đống trong tủ, mấy con dao làm bếp sáng bóng treo trên tường.

Vừa lúc không có vũ khí trên người, cậu định chờ người ở bên ngoài rời đi thì sẽ tìm một cái gì đó tiện dụng để mang theo.

Tuy nhiên, người bên ngoài không những không đi xa mà lại còn vào bếp.

... Đỗ Nhất Tân trốn dưới bàn ăn, nín thở.

Người bước vào rõ chỉ là một người hầu bình thường, mặc quần áo thường dân giản dị nhất, mặt mũi cũng coi như cân đối, nhưng nước da vàng như nến, trông hốc hác.

Kỳ quái thật, những NPC cậu từng thấy đều không có khuôn mặt, ngoại trừ nhân vật chính.

Tên này có phải là một nhân vật đặc biệt không? Nhưng sao cậu lại không nhớ trong truyện có một nhân vật như vậy.

Người kia lấy đĩa ăn ra, đặt một chồng hoa quả vào đó.

Lúc đầu gã cứ im lặng mãi, nhưng đột nhiên bật ra một tiếng cười làm người ta sợ hãi:

"Hì hì, hôm nay đến lượt mình với công chúa..." Nói được nửa chừng, gã lại ngâm nga, có vẻ rất vui.

Công chúa, ý là công chúa Bạch Tuyết?

Người hầu dọn thức ăn xong thì bưng đĩa hoa quả bước ra khỏi phòng bếp, hoàn toàn không biết rằng có người đang lén theo dõi mình.

Đỗ Nhất Tân chui ra khỏi gầm bàn, tiện tay cầm lấy con dao gọt hoa quả nhét vào ngực, lặng lẽ đi theo sau lưng kẻ kia.

Đêm, càng lúc càng sâu.

Cảnh đêm hơi lạnh lẽo, gió lạnh cuốn mở rèm lụa, một chiếc lá lướt qua bậu cửa sổ trôi giạt xuống.

Ngoài cửa sổ, ánh trăng vừa phải.

Cửa phòng ngủ không khóa, Mạc Vũ nhẹ nhàng đẩy, cửa mở ra.

Nhưng cảm nhận được nhiệt độ lạnh lẽo trong phòng, cô không khỏi nhíu mày.

Căn phòng trống rỗng, giường nhung gọn gàng, không có chút hơi người nào.

"Quý cô, cô đang tìm tôi sao?"

Một giọng nói nhẹ nhàng vang lên từ phía sau.

Cô quay lại đột ngột, nhưng lưỡi kiếm sắc bén hơi lạnh đã dí thẳng vào cổ.

Lính canh một trái một phải giơ kiếm lên, mặt vô cảm.

Trước mặt, một người đàn ông trẻ với mái tóc nâu đang tươi cười nhìn cô.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!