Chương 15: Công Viên Chủ Đề Truyện Cổ Tích 3

Tác giả: Nhất Nhân Lộ Quá

Edit: KT

_______________

"Như mọi người đã biết, có một truyền thuyết đau buồn về Nàng tiên cá của chúng ta.

Nàng tiên cá nhỏ vừa đến tuổi lên mặt nước dạo chơi, yêu hoàng tử trên boong tàu ngay từ cái nhìn đầu tiên.

Mà lúc đó, tàu chở dầu chở hoàng tử chính là tàu Nàng tiên cá của chúng ta, và vùng biển này cũng được đặt tên là Biển tiên cá.Trong hành trình này, chúng ta sẽ đi vòng quanh Biển tiên cá một vòng, rạng sáng mai sẽ trở lại bến cảng.

Sinh vật biển huyền bí trên đường đi thì khỏi phải nói rồi, nếu may mắn thì chúng ta thậm chí còn có thể trông thấy nàng tiên cá trong huyền thoại.

"Dứt lời, đám đông liền vỡ òa trong tiếng hoan hô. Người đàn ông mỉm cười, chờ mọi người bình tĩnh lại rồi mới nói tiếp:"Nhưng xin quý khách chú ý, nàng tiên cá dưới biển sâu không giống trong truyện cổ tích.

Tuy chúng xinh đẹp và có giọng hát tuyệt diệu nhưng bản chất lại độc ác, thích ăn thịt người.

Theo truyền thuyết, khi thủy thủ đoàn đi ngang qua nơi sinh sống của tiên cá vào đêm khuya, họ sẽ bị thu hút bởi tiếng hát.

Nếu đi tìm thì sẽ bị kéo xuống biển sâu, ngủ say trong vòng tay của tiên cá mãi mãi...!

"Nghe vậy, đám đông lại hít sâu một hơi."Xin quý khách đừng hoảng sợ.

Nếu chuyến đi này đánh thức tiên cá, khiến chúng nổi lên mặt nước, chúng tôi sẽ phát cảnh báo.

Lúc đó, quý khách hãy quay về phòng và bịt tai lại.

Tiếng hát của tiên cá có tính thôi miên, nhiều khi nút tai cũng vô dụng.

Đề nghị quý khách tự trói mình lại và kiềm chế hành động sau khi nghe chuông báo động, để tránh bị mất kiểm soát mà rơi xuống biển.Tất nhiên, tôi tin rằng nhiều người lên tàu Nàng tiên cá là để xem dáng vẻ của sinh vật biển sâu này.

Chúng tôi sẽ quay và phát sóng thời gian thực, quý khách có thể xem trực tiếp qua màn hình được trang bị trong phòng.

"Đám đông lại hò reo."Trên đây, phần giới thiệu đã kết thúc.

Mời quý khách tự do đi lại, thưởng thức bữa tối ngon miệng và ngắm cảnh biển tuyệt đẹp!

"Sau khi người đàn ông lùi lại, khách nháo nhác kéo lại chỗ tiệc buffet. Thanh niên giản dị sờ bụng, dường như sắp ch ảy nước miếng:"Chúng ta cũng được ăn à?

"Thanh niên sành điệu vuốt cằm:"Tôi nghĩ đừng nên động bừa mấy thứ ở đây thì hơn.

Tuy nói vậy nhưng...

"Nhìn thấy cặp vợ chồng đang đứng lẫn trong đám người giành thức ăn với NPC, y bất đắc dĩ lắc đầu. Lúc này, y để ý thấy cô gái mặc hoodie rộng kia đang đi về phía cửa, liền chủ động chào hỏi:"Hallo, bây giờ cô hành động một mình sao? Có muốn tham gia cùng chúng tôi không?

"Cô gái ngước nhìn y. Khi nhìn rõ mặt đối phương, thanh niên sành điệu vô thức nuốt nước miếng. Đương nhiên, kinh nghiệm lâu năm cho phép hắn che đậy rất khéo hành vi hèn mọn này, ánh mắt càng ngày càng dịu dàng:"Tôi tên Phương Vưu, cô tên gì?...

"Khi Phương Vưu còn đang mải ở đây tán gái, có hai người khác cũng rời đi. Đỗ Nhất Tân vốn muốn điều tra khắp nơi xem có manh mối gì không, nhưng Ứng Thịnh lại dùng mắt ra hiệu cậu đi ra cùng hắn. Một người phục vụ đứng ở cửa đại sảnh, thấy hai người đi ra thì cung kính nói:"Hai vị muốn về phòng sao?

"Ứng Thịnh gật đầu, không tỏ rõ thái độ. Người phục vụ mỉm cười:"Hai vị là khách VIP đúng không, mời đi theo tôi."

Họ băng qua boong tàu, đi lên cầu thang, vào khu phòng ở.

Mỗi hành khách có một phòng đơn độc lập, số phòng dán trên cửa, giống như từng cái hang trong tổ ong.

Phòng của Đỗ Nhất Tân và Ứng Thịnh nằm ở các tầng khác nhau, một ở 302 và một ở 421.

Các phòng đều không khóa, hầu như ai cũng có thể ra vào tự do.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!