Chương 9: (Vô Đề)

Editor: Melbournje

Beta

-er: Chang

Đưa Quan Tri Ý về nhà xong, Thích Trình Diễn lại lái xe về nhà hàng.

Bước vào cửa trước, anh gọi cho cấp dưới của mình một cuộc điện thoại.

"Thích tổng."

Thích Trình Diễn: "Các diễn viên trong《 Triều Dã 》 đều đã được chọn ra rồi sao?"

Trợ lý sửng sốt, không nghĩ tới anh đột nhiên quan tâm tới việc nhỏ này, "Mấy ngày hôm trước đã thử vai, hẳn là hôm nay đã chọn ra diễn viên xong rồi."

"Cho người đi xem danh sách hộ tôi, tiện thể hỏi xem, vì sao không chọn Quan Tri Ý."

Thích Trình Diễn đã quyết định xuống tay với giới giải trí, lần trước đầu tư vào《 Triều Dã 》 chỉ là mở đầu, cũng không phải chuyện lớn gì. Cho nên trợ lý bắt đầu nghi hoặc vì sao anh đột nhiên hỏi như vậy, nhưng nghe thấy cái tên Quan Tri Ý này, anh ta đột nhiên hiểu ra.

Cô gái kia không được chọn sao?

Khó trách ông chủ lại tự mình gọi điện thoại tới hỏi.

Cúp điện thoại xong, Thích Trình Diễn đẩy cửa ghế lô ra. Quan Nguyên Bạch vẫn còn ngồi chỗ cũ, nhưng thức ăn trêи bàn đều đã dọn đi, thay bằng trà cùng một ít điểm tâm.

"Đưa con bé về rồi sao?" Quan Nguyên Bạch tựa như đã biết anh sẽ còn về.

Thích Trình Diễn ở đối diện ngồi, ừ một tiếng.

Quan Nguyên Bạch giật giật khóe môi, bất đắc dĩ nói: "Mỗi lần cãi nhau đều là cậu đi dỗ, khó trách khi còn nhỏ con bé đều nói tôi không tốt bằng cậu."

Chân mày Thích Trình Diễn hơi hơi nhíu: "Lời này nghe có chút chua xót nhỉ."

"Nha đầu thối kia thật không có lương tâm."

Thích Trình Diễn không nói tiếp, chỉ tự rót cho mình một ly trà. Uống một ngụm xong, anh mới nói: "Nguyên Bạch, tôi biết ba cậu và cậu đều có khúc mắc với cái ngành này, nhưng Tiểu Ngũ nói không sai, con bé là con bé, còn mẹ cậu là mẹ cậu."

Quan Nguyên Bạch nhìn về phía ngoài cửa sổ: "Lúc bà ấy qua đời là khi Tiểu Ngũ còn nhỏ, cho nên khi đó Tiểu Ngũ cực kỳ hâm mộ, chỉ cảm thấy bà ấy chính là người tốt nhất trêи thế giới này, nhưng, cái giá của sự hào nhoáng đôi khi cũng không phải là thứ một người bình thường có thể chấp nhận được."

"Tôi biết." Thích Trình Diễn từ xưa đã sống bên cạnh bọn họ, sao lại không rõ chuyện nhà họ chứ.

Thích Trình Diễn: "Khi còn nhỏ có thể Tiểu Ngũ không hiểu, nhưng giờ nó đã trưởng thành rồi nên có thể hiểu được. Con bé vẫn muốn chạy theo con đường này, vẫn muốn làm diễn viên, từ đó có thể thấy được không phải do con bé bị ảnh hưởng từ mẹ, mà là thật sự thích."

Quan Nguyên Bạch nhíu mày: "Nhưng mà, lúc trước mẹ tôi còn có Quan thị chống lưng đấy, còn bây giờ việc gì mà Tiểu Ngũ phải đi theo con đường này chứ. Thật ra tôi chỉ hi vọng nó ngoan ngoãn về nhà, như vậy tất cả mọi người có thể yêu chiều nó, căn bản không cần mệt như vậy…… Nhưng, lời này tôi cũng định nói vô số lần, muốn con bé hiểu, rằng hiện tại là do tuổi trẻ nông nổi nên mới chống lại chúng ta thôi."

"Ngay từ đầu tôi cũng cho rằng chẳng qua là do tuổi trẻ nhất thời mà thôi, nhưng mà hiện tại tôi cảm thấy, con bé sẽ không quay đầu lại." Thích Trình Diễn nói.

Quan Nguyên Bạch cầm cái chén trêи tay hơi khựng lại, chỉ nghe Thích Trình Diễn tiếp tục nói: "Khúc mắc của mọi người không nên đặt trêи người con bé, nếu nó thích như vậy thì cứ để cho nó làm thôi. Nếu cậu vẫn còn lo, tôi sẽ giúp cậu giám sát con bé."

Quan Nguyên Bạch nghi hoặc mà nhìn anh.

Thích Trình Diễn cười: "Hiện tại Thích thị sẽ tiến vào giới giải trí, về sau sẽ tương đối hiểu biết với ngành này. Nhưng cậu yên tâm, chỉ là giám sát thôi, sẽ không có ý giúp."

Quan Nguyên Bạch: "Nhưng……"

"Thật là, cậu thật sự muốn mất đi người em gái này sao?"

Quan Nguyên Bạch hơi hơi hé miệng, đau đầu mà ấn giữa mày: "Tôi cũng không có biện pháp, cậu xem vừa rồi…… Thở phì phì xong liền bỏ đi, nói gì cũng không nói được."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!