Chương 74: Ngoại truyện

Edit & Beta: Towf & Chang.

Loại tin tức Quan Tri Ý mang thai đại khái một năm truyền khoảng hai ba lần, sau khi tin đó đăng xong không lâu, mọi người liền sẽ thấy cô uyển chuyển mà xuất hiện ở họp báo hoặc là chương trình game show.

Lúc cô không mang thai thì bao nhiêu phóng viên truyền tin nóng mang thai, mà năm cô chân chính mang thai ấy, truyền thông lại không tuôn ra một chữ.

Mãi cho đến khi đứa bé sinh ra, Quan Tri Ý mới đăng Weibo ảnh tay của một nhà ba người, mọi người mới biết được, lần này đứa nhỏ đã thật sự xuất hiện.

Là con gái, biệt danh là Nhuế Nhuế. Con bé có làn da trắng nõn, đôi mắt rất lớn, lớn lên cực kỳ đáng yêu.

Bởi vì là một cô bé, nên người trong nhà ai cũng cực kỳ yêu chiều nhóc. Mà sau khi có con, Quan Tri Ý cũng cố gắng giảm bớt thời gian đóng phim bên ngoài, thường thường ở nhà chơi với con.

Quan Nguyên Bạch thường nói, ở nhà Thích Trình Diễn giống như có hai đứa nhỏ, quá đáng thương.

Hôm nay, Quan Tri Ý vừa đóng máy xong một bộ phim nên về nhà.

Cụ thể lần trước về nhà đã cách một tháng, về đến nhà chơi với con một lát xong, cô liền nằm ở ngoài vườn mà nhàn nhã phơi nắng.

Nằm nằm, đột nhiên nghe được bên trong truyền đến một tiếng kinh hô, Quan Tri Ý đem quyển sách đang để trên mặt xuống, hướng mắt vào trong nhìn.

"Nhuế Nhuế?"

"Đã xảy ra chuyện đã xảy ra chuyện!" Lúc này, dì giúp việc trong nhà chạy ra, "Cháu mau vào xem đi, đã xảy ra chuyện!"

Quan Tri Ý tưởng đứa nhỏ làm sao, vội vàng đứng dậy đi vào trong, nhưng tiến vào xong nhìn thấy Nhuế Nhuế hoàn hảo không tổn hao gì mà đứng ở cửa thư phòng, cô nhẹ nhàng thở ra, "Rốt cuộc làm sao vậy."

Sắc mặt dì giúp việc khó coi, chỉ chỉ một bức tranh treo trong thư phòng: "Tiên sinh thích nhất bức tranh đó……"

Từ trước tới nay Thích Trình Diễn rất thích mua tranh, anh thường dùng một khoản kếch xù đi đấu giá mua một ít bức tranh mà người xem không hiểu rồi treo trong nhà.

Mà bức tranh trong thư phòng này, là anh chạy riêng ra nước ngoài, mất đi rất nhiều công sức và tiền mới đoạt lại được từ tay của một đám người cũng yêu thích tranh ảnh, anh cực kỳ thích bức vẽ này.

Cho nên Quan Tri Ý nhìn theo hướng dì giúp việc chỉ, nhìn thấy bức tranh sơn dầu treo trên tường kia đã bị màu vẽ màu xanh bắn lên loang lổ, mới khẩn trương.

"Cái này, cái này làm như thế nào bây giờ!"

Nhuế Nhuế: "Vừa rồi con vẽ tranh……"

"Sau đó liền đem bức tranh đang treo biến thành như vậy? Như thế nào lại làm được!"

Vẻ mặt Nhuế Nhuế chột dạ: "…… Con chơi chơi, vung, bắn lên rồi."

Quan Tri Ý choáng váng, cô biết Thích Trình Diễn thích bức tranh này như thế nào, tốn bao nhiêu tiền thì không nói, bởi vì bức tranh này mà anh phải ra tận nước ngoài, lấy được nó rồi thì rất vui vẻ.

Nếu cho anh biết bức tranh này đã bị hỏng……

"Xong rồi." Nhuế Nhuế năm tuổi ngốc ngốc, "Ba ba sẽ tức giận, rất tức giận……"

"Con còn biết ba ba sẽ tức giận sao." Quan Tri Ý đỡ trán, "Con thật đúng là ——"

"Ô ô ô ô làm sao bây giờ!" Dù sao trẻ con cũng chỉ là trẻ con, nhớ tới biểu cảm nghiêm túc ngày thường của ba ba, liền bị dọa khóc.

Quan Tri Ý vừa sốt ruột, lại vừa đau lòng, vội vàng ngồi xổm xuống lau nước mắt cho con gái: "…… Chúng ta nghĩ biện pháp."

Bức tranh này có một không hai, căn bản không có biện pháp mua lại.

Quan Tri Ý đứng nhìn một hồi…… Thật ra, hai nơi có dấu vết cũng không phải quá rõ ràng, hơn nữa cùng màu gốc của bức tranh có chút liên quan tới nhau.

"Có rồi."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!