Chương 6: (Vô Đề)

Làm một bộ phim điện ảnh tốn rất nhiều tiền. Ngay cả phim chi phí thấp nhất cũng tốn đến cả trăm triệu đồng, một con số mà Sở Tân hiện tại không thể nào với tới được.

Nhưng, vẫn còn một lựa chọn khác.

Đó chính là làm phim chiếu mạng!

Dựa vào số tập bán bản quyền phát sóng, chỉ cần tập đầu tiên thu hút đủ người xem trả tiền, sẽ có kinh phí để quay tiếp tập sau.

Trong thời đại vũ trụ, tất cả số liệu đều rõ ràng minh bạch, Sở Tân rất nhanh đã có được thông tin mình muốn, phát hiện phim chiếu mạng không hề thịnh hành.

Vì sao lại như vậy?

Mỗi bộ phim chiếu mạng đều có sáu phút xem thử miễn phí, Sở Tân liên tiếp xem mười bộ phim chiếu mạng mở đầu, hao phí tinh thần khiến cô không thể không tạm thời ngắt kết nối, tháo mũ giáp để nghỉ ngơi một lát. Một tiếng đồng hồ này, đã giúp cô hoàn toàn hiểu rõ vì sao phim truyền hình không thịnh hành ở thời đại này.

Mức sống của người tinh tế quá cao, ý thức đạo đức mạnh mẽ, được thể hiện trong các tác phẩm giải trí cũng tràn ngập ánh hào quang chính nghĩa.

«Cuộc sống thường ngày không muốn người biết của một công dân bình thường».

Tóm tắt cuộc sống thường ngày không muốn người biết của một công dân bình thường.

«Lịch sử phát triển của hành tinh Adorance».

Tóm tắt sự phát triển của một hành tinh không thể tách rời nỗ lực của mỗi người dân, bộ phim ghi lại cuộc sống mộc mạc của họ.

Không hiểu gì gọi là tiêu đề giật gân, cũng không hiểu lớn tiếng dọa người, không hiểu cố làm ra vẻ bí ẩn.

Càng không hiểu đùa giỡn cảm xúc của người xem!

Mười bộ phim chiếu mạng này, có một nửa trong sáu phút đầu đang giải thích bối cảnh phức tạp, bắt đầu đã có hơn năm nhân vật quan trọng cần người xem ghi nhớ tên xuất hiện, kết quả là Sở Tân chẳng nhớ được ai.

Một nửa còn lại, thì buồn tẻ vô vị ghi lại cuộc sống thường ngày.

Trong đó, bộ phim có tỷ lệ người xem cao nhất là «Cuộc sống thường ngày khai hoang tinh cầu hoang vu».

Điều này rất bình thường, đề tài làm ruộng ở thời đại nào cũng được yêu thích, mọi người đều buồn tẻ, xem nó coi như là giải trí trong lúc rảnh rỗi.

Bình tĩnh mà xem xét, thủ pháp quay chụp của bộ phim thực ra không tệ, rất có tính thẩm mỹ, nhìn ra được đạo diễn có nền tảng vững chắc, chính là nội dung buồn tẻ bình thản.

Bên cạnh đài phun nước công viên, thiếu nữ gầy gò một tay chống cằm, lâm vào trầm tư.

Khi nhìn thấy những bộ phim này, cảm giác sứ mệnh trong lòng Sở Tân tự nhiên sinh ra.

Đây chẳng phải là tiêu chuẩn nhất của thị trường Lam Hải sao?

Xem phim truyền hình, ai muốn nhìn cuộc sống mộc mạc, ai muốn nhìn cuộc sống thường ngày của công dân bình thường?

Chấn chỉnh lại vinh quang của phim truyền hình "cẩu huyết", chúng ta không thể chối từ!

Mà cảnh giới cao nhất của phim "cẩu huyết", chính là ám chỉ hiện thực, tiêu thụ nguyên hình...

À không, là châm biếm thói hư tật xấu của thời thế.

Nhắc đến phim truyền hình ăn khách, Sở Tân ngay lập tức nghĩ đến thể loại phim cung đấu rất được hoan nghênh của nhân dân.

Suy nghĩ của Sở Tân bay về cung điện vừa rồi.

Nguyên chủ trong sách cùng phụ hoàng tiện nghi bố thí cho cô tiền, cô một xu cũng không cần.

Nhưng tiêu xài tiền do bọn họ kiếm được, thì càng nhiều càng tốt!

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!