Chương 14: (Vô Đề)

Sở Tân cho các diễn viên tập đọc thoại ngay trước mặt cô.

Vì đây là phim ngắn, học thoại không khó, nhớ lời là yêu cầu cơ bản và họ đều làm được.

Nhưng khi họ đọc lên thì nghe cứ gượng gạo.

Vương Dũng tự thấy điều đó, mặt nhăn nhó hỏi: "Tôi đọc thoại thế nào?"

Cô Trần Minh Nguyệt, người đóng vai bà mẹ chồng cau mày: "Giọng điệu hơi bị lố đó."

Vương Dũng đóng vai Giang Mục, gã nam chính tệ bạc, tham giàu bỏ nghèo, phải diễn cảnh hung dữ, sỉ nhục nữ chính Tống Lệ Tư. Lời thoại của Giang Mục khá nhiều.

Vương Dũng xin đạo diễn cho thử lại lần nữa. Sở Tân đồng ý, khẽ giơ tay: "Thử lại đi."

Được động viên, Vương Dũng gật đầu mạnh.

Họ vốn chỉ quen đóng vai quần chúng, có khi lên phim mặt còn bị làm mờ, miễn là có người cho đủ cảnh. Lần đầu được giao vai chính, lại còn được kỳ vọng, ai cũng hơi sợ. Dù chỉ là phim ngắn một phút, Vương Dũng vẫn muốn diễn cho ra trò.

Tiểu sử diễn xuất của anh ta quá tệ, đến vai quần chúng cũng khó kiếm.

Vậy mà đạo diễn Sở Tân lại chọn anh ta đóng vai chính.

Vương Dũng không khỏi cảm kích.

Chỉ vì sự tin tưởng này, dù phim ngắn có một phút, anh cũng muốn dốc hết sức diễn cho hay!

Thế là…

"5 năm rồi, anh có nhìn lại mình xem thế nào không?"

"Hahaha, tôi muốn ngủ với ai là quyền của tôi, cô quản được chắc?!"

"Cút đi, đừng đụng vào người tôi, cô chẳng qua là muốn gả cho tôi thôi chứ gì?"

Ba câu thoại này, Vương Dũng cố gằn giọng, tạo vẻ lạnh lùng, xa cách.

"Cái gì, cô nói cô ta là ai? Cô bị điên à!"

"Một trăm triệu tinh tệ vào tài khoản rồi á!?"

"Vợ yêu ơi, mình đi đăng ký cưới ngay thôi!"

Ba câu này, Vương Dũng thấy lời thoại quá sến sẩm, cần diễn kiểu đè nén, áp bức. Dù chưa đóng vai chính, nhưng làm quần chúng anh cũng có dịp thấy diễn viên giỏi diễn, anh học lỏm được nhiều, đoán diễn viên xịn của [Vạn Ảnh] chắc cũng diễn vậy.

Nói xong, anh nhìn quanh, Lục Tiếu Tiếu gật gù: "Tuy hơi ngại, nhưng có vẻ ra dáng!"

Tống Lệ Tư nhẹ nhàng nhận xét: "Cũng cỡ kịch trường cấp ba thôi."

Diễn dở mà muốn hay ngay thì khó lắm, phải tập đi tập lại mới hết gượng.

Dù Vương Dũng đã cố, vẻ hàm súc của anh vẫn cứ gồng, khiến người xem khó hiểu ý đồ nhân vật.

Sở Tân vốn biết cách dạy người.

Nhưng cô chỉ làm phim ngắn cho nhanh, chẳng hơi đâu mà dạy dỗ tỉ mỉ, cô chỉ cần đạt hiệu quả là được: "Vương Dũng."

Bị gọi tên, Vương Dũng giật mình đáp.

"Diễn vừa rồi của cậu, đúng là trình độ kịch trường cấp ba."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!