Kết quả, tôi chuẩn bị cả nửa ngày, khi đến Thượng Hải, một chút cũng chẳng cần dùng.
Quản lý Lý phụ trách phỏng vấn đối với tôi vô cùng khách sáo, một câu Nhiếp tiểu thư hai câu Nhiếp tiểu thư, cái gì cũng chẳng hỏi, chỉ cùng
tôi ngồi trò chuyện khách khi một tiếng đồng hồ, sau cùng còn nói chào
mừng Nhiếp tiểu thư gia nhập công ty. Lại còn hỏi lần này đến Thượng Hải việc ăn ở có được sắp xếp tốt chưa, nếu chưa thì công ty sẽ giúp sắp
xếp một chút.
Tôi mờ mịt trả lời xong, lúc đứng dậy chuẩn bị ra về, quản lý Lý lại
còn mở cửa tiễn tôi, tươi cười: "Nhiếp tiểu thư, gửi lời hỏi thăm của
tôi đến Nhiếp tiên sinh nhé."
Thì ra là thế.
Sau khi bố mẹ ly hôn, tôi cũng lâu không liên hệ gì với ông, suýt thì quên ba tôi là Nhiếp Trình Viễn. Ba tôi ấy mà, tôi thường dùng hình ảnh một ông trung niên nhà giàu mới nổi, tương đối dễ nhìn để hình dung ông ấy. Lúc trẻ thì nghèo không có cái ăn, chỉ có mẹ tôi mới đồng ý gả cho
ông, đến khi hơi có tuổi thì bắt đầu có chút thân phận địa vị, nhưng lại bùng phát tình yêu, cùng mẹ tôi ly hôn, sau đó đến sống cùng với mối
tình đầu của mình trước khi kết hôn với mẹ tôi.
May thay mẹ tôi là người rộng lượng, nói với tôi: "Ba của mày suốt
thời gian đẹp trai đều là của mẹ mày, đến giờ ông ta già rồi thì trở
thành hàng hiếm đó. " Nhưng mẹ cấm tiệt tôi không được xin một đồng nào
của ông, nói tôi dọn về sống cùng bà, tôi nghĩ thật ra trong lòng mẹ vẫn còn để bụng.
Mấy hôm trước vị phụ thân đã lâu không liên hệ đột nhiên gọi điện cho tôi, hỏi khi tốt nghiệp thì tính sắp xếp thế nào, nghe nói tôi đi rải
hồ sơ, liền hỏi tôi nộp vào công ty nào. Tôi đâu nhớ kỹ tên mấy công ty
đó, chỉ nhớ mỗi cái công ty gì mà Trang Tự giúp tôi nộp vào, gọi là cái
gì Thịnh Viễn. Ba lúc đó cũng không nói gì, chỉ hỏi thêm vài việc rồi
cúp máy.
Bây giờ nghĩ đến, hẳn là lúc đó ông đã thông qua mấy mối quan hệ mà sắp xếp.
Thì ra không phải do mối quan hệ của Trang Tự, trong lòng bỗng thấy có chút mất mát.
Lúc ngồi trên xe lửa quay về Nam Kinh, tôi cứ mãi suy nghĩ có nên đến Thịnh Viễn làm việc hay không. Vốn định đi làm ở chỗ mẹ đã hứa với
người ta, có lẽ tôi nên từ chối, nên trên đường đi tôi không chú ý đến
một tòa nhà nổi bật giữa thành phố rộng lớn này, ngay phía đối diện tầm
mắt của tôi.
Dưới dánh sáng chói lóa của mặt trời, một biểu tượng hình tròn đẹp nổi bật ——ngân hàng A.
Nơi làm việc sau này của Trang Tự.
Buổi tối quay về ký túc xá, mọi người đều niềm nở hỏi tôi kết quá,
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!