Tôi nghĩ rằng việc xảy ra trong phòng nước sẽ không giải quyết được,
không nghĩ đến vài ngày sau, Tương Á bị điều sang bộ phận marketing, ý
của phó tổng Lâm là, bộ phận Marketing cần một nhân tài nhanh miệng lanh lợi như Tương Á.
Cứ như vậy, Tương Á phải làm việc dưới trướng người trước đây cô ta đã rêu rao nói xấu.
Nên tôi cảm nhận sâu sắc được bản chất của Lâm Tự Sâm tiên sinh, không hề giống vẻ ôn hòa vô hại của anh chút nào.
Thế nhưng điều tôi không ngờ là, qua vài ngày sau, tôi cũng bị triệu tập.
Trong phòng làm việc của Lâm Tự Sâm, tôi bị gọi đến hoàn toàn ngây
ngốc nhìn chiến trận trước mắt —— Trương tổng, phó tổng Lâm Tự Sâm, còn
có quản lý bộ phận tài vụ trước đây của tôi... Bọn họ đến đây làm gì?
Trương tổng thấy thấy tôi đến, cười ha ha nói: "Tiểu Nhiếp à, cô ở bộ phận quản lý cũng lâu rồi nhỉ. Thế nào, có muốn quay về bộ phận tài vụ
không?", ông ta vỗ vỗ vai trưởng phòng tài vụ, "Lão Ngô có ý kiến với
tôi, nói là mượn người của bọn họ sao còn chưa trả lại."
Trưởng phòng Ngô thoạt nhìn qua cũng rất mờ mịt, nhưng cũng khô khan
phụ họa theo: "Đúng vậy, số người bên phòng tài vụ có hơi thiếu."
Chuyện gì thế này?
Tôi nghi hoặc nhìn về phía Lâm Tự Sâm.
Lâm Tự Sâm cười, "Tiểu Nhiếp sang đây, vốn chỉ là tạm thời điều đi, bây giờ về lại cũng là bình thường, đương nhiên..."
Tôi đột nhiên thấy tức giận, chặn lời anh: "Chuyện này chẳng lẽ không cần hỏi qua ý của tôi trước sao?"
Lâm Dục Sắc [1] bỗng nhiên cười. Tôi bị anh cười đến ngơ ngơ ngẩn
ngẩn. Anh nhìn về phía Trương tổng: "Trương tổng, chuyện này tôi trước
tiên sẽ bàn qua với Tiểu Nhiếp một chút. Chúng ta cũng không thể không
tôn trọng ý kiến của nhân viên."
[1] Lâm Dục Sắc: là ý nói trại tên anh Lâm thành vừa mê dục vừa mê sắc O_O =]]]] Hoặc có thể hiểu cả cụm là "tắm vòi hoa sen".
Lâm Tự Sâm và Lâm Dục Sắc phát âm tương đối giống nhau.
"Được được, thanh nhiên các người trước tiên cứ tâm sự đi.", Trương
tổng đứng lên, vẻ hứng thú nói: "Thật ra, tôi lớn tuổi rồi. Chuyện của
công ty, chuyện nhân sự, tôi không quản nhiều nữa."
Nói rồi ông cùng người từ đầu đến giờ không hiểu chuyện gì là trưởng phòng Ngô đi ra ngoài.
Lâm Tự Sâm đứng dậy khách sáo tiễn Trương tổng, sau đó đóng cửa lại.
Tôi hỏi: "Cuối cùng là chuyện gì?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!