Chương 28: (Vô Đề)

Người chủ trì tiến lên sân khấu thông báo hôn lễ sắp bắt đầu. Chúng

tôi chào thầy, đi về hướng bác sĩ Phương. Tâm trạng Lâm Tự Sâm hình như

hơi trầm xuống.

Bỗng nhiên bị người ta nói "đang theo đuổi", tuy là biết chỉ dùng để

đối phó với thầy, tôi ít nhiều cũng thấy không tự nhiên. Nhìn thấy Lâm

Tự Sâm như thế, tôi hỏi anh ta.

"Anh sao vậy?" .

"Tôi đã hơn một năm chưa gặp lại thầy.", Lâm Tự Sâm nói, "Thầy rất có vai vế trong ngành giải phẫu thần kinh, học trò khắp nơi, thế như thật

sự dốc lòng bồi dưỡng chỉ có mấy người. Tôi là một trong số đó, là học

trò thân thuộc nhất. Tôi nợ thầy ấy rất nhiều tâm huyết."

"Chuyện đó cũng không trách anh được. Thầy ấy cũng đâu có trách.",

tôi không thích bộ dáng sa sút tinh thần của anh ta như thế, vội vã chặn lời, "Hơn nữa bây giờ anh cũng rất giỏi mà... ít nhất thì bà chủ

tương lai cảm thấy anh rất được."

"Bà chủ tương lai?", Lâm Tự Sâm đột nhiên bật cười, "Em à?"

"Là tôi đó!", tôi gật đầu rất mạnh.

"Vậy là một lời định trước?", mắt anh ta thật sâu, "Sau này sẽ không đá tôi ra khỏi cửa chứ?"

"Một lời đã định! Là đám cưới của người ta đó, anh phải vui vẻ có

biết không? Lời tỏ tình đầu tiên của tôi bị lãng phí là vì lợi ích của

anh mà, anh phải phấn chấn lên chứ."

"Vậy sao? Thì ra em có giá thấp như vậy?", ánh mắt anh ta tỏ vẻ đồng tình.

Tôi: "…" .

Anh khôi phục tâm trạng cũng nhanh quá nhỉ? .

Một nam một nữ cùng nhau dự hôn lễ người khác quả nhiên quá xấu hổ

với người khác. Chúng tôi vừa ngồi xuống bàn của bác sĩ Phương đã bị

trêu. Bạn học anh ta mở miệng ngay: "Ôi ôi anh Sâm, cuối cùng đã mang

được bạn gái đi gặp người rồi sao?"

Lâm Tự Sâm lần này trả lời đàng hoàng nghiêm chỉnh.

"Đây là Tiểu Nhiếp, đồng nghiệp ở công tôi. Lúc trước Lục Sa hét một

tiếng làm cô ấy ngã từ trên lầu xuống, trong lòng thấy ngại, cố ý bảo

tôi đưa cô ấy đến đây."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!