Bữa sáng là được Ân Khiết và Vũ Hoa mang đến.
"Vừa nãy lúc mới đến bọn tôi gặp phó tổng Lâm ở dưới lầu, anh ấy đưa
cháo cho bọn tôi đưa tới đó... hình như là do bảo mẫu nhà anh ấy
nấu.", Vũ Hoa vừa nói, vừa mở hộp giữ nhiệt.
Ân Khiết thì lại làm loạn tại phòng bệnh.
Sau khi thấy tôi không có gì, cô ấy đã nhanh chóng thoát khỏi cảm giác ân hận, hưng phấn ngó nghiêng trong phòng tôi.
"Woah, Hi Quang! Bà ở phòng một người luôn nha. Phó tổng Lâm thật hào phóng quá." .
Vũ Hoa so với cô ấy thì nhẹ nhàng hơn, ngồi bên cạnh giường bệnh nhìn tôi ăn, vừa lo lắng vấn đề thuốc men: "Phòng bệnh đơn thế này, bảo hiểm y tế của chúng ta hình như đâu có trả cho phải không?"
"Trời ơi, bà lo làm gì. Hôm qua phó tổng Lâm thanh toán hết rồi", vẻ
mặt Ân Khiết như không có gì, "Nếu không phải do người bạn kia đột nhiên hét lớn, Hi Quang cũng chẳng giật mình mà ngã. Chỉ là Hi Quang nè, bà
đừng trách phó tổng Lâm nha."
Vũ Hoa hiếu kỳ hỏi: "Sao bà biết là bạn thường mà không phải bạn gái?"
Ân Khiết nói: "Ngày hôm qua bà không thấy sao, lời nói, thần sắc
nghiêm nghị của phó tổng thật sự dọa người ta. Thật ra khi Hi Quang ngã, người kia chắc cũng sợ lắm. Nếu như là bạn gái, phó tổng Lâm đúng ra
phải an ủi người ta chứ, nhưng mà lại không làm thế. Tôi nghe nói họ là
bạn học trước đây."
Ân Khiết nằm sấp trước giường tôi, rất nghiêm túc nói: "Hi Quang, từ
nay bà đừng nói phó tổng Lâm đối xử tệ với bà nữa. Hôm qua lúc đưa bà
tới bệnh viện, tất cả đều do anh ấy sắp xếp. Quả là không hổ danh từng
là bác sĩ, thật là lợi hại, trước khi xe cứu thương đến đã sơ cứu kiểm
tra hết cho bà, thật sự đẹp mê người luôn. Sau đó có một thực tập sinh
thao tác không cẩn thận bị anh ta sạc cho một trận, tránh hại người hại
mình. Trời ơi, từ trước tới giờ chưa từng thấy anh ấy dữ dằn như vậy,
tôi sợ ngây người luôn."
Tôi nghe cũng ngây người.
"Ờ, phải rồi, bà còn nôn ra trên người của người ta nữa."
… .
Lúc này tôi trực tiếp choáng váng.
Trong đầu hình như lại có chút ấn tượng, giống như là một lúc kia bị anh ta lay dậy, trực tiếp hướng người anh ta mà phun ra?
"Người ta lại còn phải đỡ cho bà nôn ra trên người, không là bà ngã
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!