Chương 10: (Vô Đề)

10,

Nhóm người này không ngờ người trước nay luôn nhu nhược như tôi lại giơ tay đánh các cô ấy.

Tất cả đều che mặt, bối rối.

Tôi xoay người đi vào toilet.

Công ty rác rưởi này…

Khi tôi đang rửa tay trong phòng tắm, tôi nhận ra có một người đàn ông tai to mặt lớn sau lưng tôi.

Là Vương Tổng,

Anh ta chắc là vừa xã giao xong, người đầy mùi rượu, còn ợ một cái.

Tôi nhăn mặt: "Vương Tổng, đây là WC nữ."

"Tôi biết."

Vương Tổng cười tủm tỉm, trực tiếp khóa trái cửa.

Trên người tôi đổ mồ hôi lạnh: "Ông cút ra ngoài."

"Tiểu Ngưng, tình cảm của anh đối với em rất rõ ràng đúng không?"

Vương Tổng xoa xoa tay, nhe răng nhìn tôi cười: "Bây giờ trong này chỉ có hai ta, em đừng giả vờ nữa, cứ theo anh đi. Khi đi làm không cần đến đúng giờ điểm danh. Nếu em đến muộn hay vắng mặt anh cũng không trừ lương của em."

Tôi lo lắng và run rẩy khắp người.

Ký ức không thể chịu nổi từ quá khứ lại hiện lên trong tâm trí.

Lúc đó, khi tôi từ chối bạn học đó…

Anh ta tức giận, đẩy tôi vào tường, túm tóc tôi và cưỡng hôn tôi.

Tôi la hét, vùng vẫy nhưng không ai đến cứu tôi.

Cuối cùng, tôi lấy chiếc bút trong cặp ra, nhắm vào mắt mình, hung dữ nói rằng nếu anh ta chạm vào tôi, tôi sẽ chọc bút vào mắt tôi.

Anh ta sợ hãi, nên để tôi đi…

"Vương Tổng… xin… xin hãy tự trọng."

Tôi vừa đối phó với ông ta, vừa chạy về phía cửa.

Ông ta mặc dù béo phì, nhưng phản ứng vẫn linh hoạt, dễ dàng nắm lấy quần áo tôi.

"Chạy, trốn, được, sao?"

Ông ta cười dâm đãng, nheo mắt lại, muốn chu môi ra hôn tôi.

"AAA"

Tôi nghẹn ngào hét lên.

Phanh!

Phanh phanh!

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!