Trong hành lang của thế giới gương, tiếng vang vọng của chiếc hộp vẫn còn rất nhỏ.
Giọng nói của Tư Lâm Tu trong tai nghe biến mất, thay vào đó là tiếng xé gió nặng nề, âm thanh liên tục này khiến tai Kiều Thất cũng ù đi, một cảm giác đau đớn và khó chịu làm cậu khẽ rên lên.
Đầu dây bên kia im bặt.
Rồi sau đó, mọi âm thanh ở phía bên đó đều biến mất.
Tiếng dòng điện nhỏ lại vang lên, dường như Tư Lâm Tu đã tạm thời ngắt kết nối.
Kiều Thất chỉ ngẩn người một thoáng rồi lại tập trung vào việc chính.
Cậu sờ vào chiếc hộp đã tự động mở, cẩn thận tìm kiếm bên trong, sau khi xác nhận đã chạm vào một vật lạnh lẽo kỳ lạ và nhận ra được hình dáng của một chiếc chìa khóa, tảng đá lớn trong lòng cậu mới rơi xuống.
Nắm chặt chiếc chìa khóa của Tư Lâm Tu trong lòng bàn tay, Kiều Thất dựa vào trí nhớ đặt chiếc hộp lại vị trí cũ, rồi quay người trở về.
Hành lang lại vang lên tiếng bước chân và tiếng vọng, Kiều Thất vừa đi vừa dùng tay áo lau mồ hôi trên trán.
Việc thành công mượn tai nghe để liên lạc với Tư Lâm Tu và dễ dàng lấy được chìa khóa khiến cậu có chút hoảng hốt muộn màng.
Dường như có phần quá thuận lợi.
Nhưng lần này giác quan thứ sáu nhạy bén của Kiều Thất không hề cảm thấy bất an, điều này khiến cậu không tiếp tục suy nghĩ về sự kỳ lạ này nữa, quy hết nguyên nhân là do chủ nhân của biệt thự là người tốt.
Hệ thống: [?] Đó là do hắn diễn vai tốt trước mặt cậu thôi.
Cũng may những lời trong lòng này không bị người chơi khác biết được, nếu không để họ biết rằng Tư Lâm Tu lại có thể nhận được đánh giá này, những người chơi từng bị Tư Lâm Tu hành hạ tàn nhẫn chắc chắn sẽ uất ức đến hộc máu.
Trong lúc đi, Kiều Thất cũng không nhịn được mà nhớ lại những gì mọi người tìm thấy trong phòng vào ban ngày liên quan đến chủ nhân biệt thự.
Nghe nói chủ nhân biệt thự có việc rất quan trọng phải làm ở bên ngoài, có lẽ anh ta muốn hoàn thành xong xuôi mọi chuyện rồi mới chịu quay về đây.
Tư Lâm Tu nói sẽ quay lại, có phải vì chuyện của anh ta đã xong rồi không?
Quả thật có khả năng, cảm giác tâm trạng của đối phương dường như cực kỳ tốt.
Tư Lâm Tu bằng lòng giúp cậu, có lẽ cũng vì cậu vô tình gặp đúng lúc anh ta có chuyện vui, nên anh ta mới tiện tay giúp một chút.
Hệ thống: [.]
Kiều Thất miên man suy nghĩ, đã thành công quay về đến cửa phòng.
Trong phòng vẫn rất yên tĩnh, không thể xác định được là do cánh cửa đặc biệt đã cách ly mọi thứ, hay bên ngoài cũng im ắng như vậy.
Cánh cửa không hề rung chuyển do va chạm hay ý định phá vỡ, tay nắm cửa vẫn còn nguyên vẹn.
Kiều Thất đưa tay v**t v* cánh cửa, lòng bàn tay dừng lại ở ổ khóa, cậu thử dùng chiếc chìa khóa đã thấm ướt mồ hôi tay để tra vào.
Chìa khóa đã vào hết một cách trơn tru, Kiều Thất cẩn thận xoay, không cảm thấy bị kẹt.
Xem ra, chiếc chìa khóa này có lẽ là thật.
Tim đập thình thịch, Kiều Thất nghĩ đến những lời Tư Lâm Tu vừa nói với mình.
Khóa trái cửa phòng, rồi chờ Tư Lâm Tu trở về sao?
Kiều Thất khẽ mím môi, cậu có cảm giác không tên rằng Tư Lâm Tu không lừa mình, khóa trái cửa phòng thật sự có thể đảm bảo an toàn cho cậu, chỉ cần làm theo lời đối phương, cậu hẳn là có thể sống sót.
Chỉ là—
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!