Chương 96: Ngoại truyện Cặp đôi đổi vị trong tù: Kỷ Nghiễn x Khương Trì

Sau một hiệp mồ hôi đầm đìa, Kỷ Nghiễn đẩy người bên cạnh ra, với lấy hộp thuốc lá trên tủ đầu giường, ngậm vào miệng rồi châm lửa.

Sắc đỏ ửng trên mặt cậu ta vẫn chưa tan hết, nhưng trong đáy mắt lại tĩnh lặng như hồ nước sâu.

Một cánh tay rắn chắc vươn tới ôm lấy eo Kỷ Nghiễn. Vai cậu ta trĩu xuống khi Khương Trì tựa cằm lên đó.

Kỷ Nghiễn khó chịu đẩy anh ta ra.

Khương Trì cười nhẹ, nhân cơ hội rút điếu thuốc từ miệng Kỷ Nghiễn, ngậm vào miệng mình.

Khói trắng phả ra từ đôi môi Khương Trì. Nhìn thấy Kỷ Nghiễn định với lấy hộp thuốc lần nữa, anh ta ấn tay cậu ta xuống.

Kỷ Nghiễn nhíu mày, quay đầu nhìn.

Khương Trì dập điếu thuốc vào gạt tàn, rồi nói với cậu ta: "Bỏ thuốc đi."

Kỷ Nghiễn bật cười khẽ, như thể vừa nghe được điều gì đó nực cười: "Lúc trước ai là người dạy tôi hút thuốc?"

Khương Trì cắn lấy d** tai cậu ta, giọng vốn đã trầm khàn nay lại càng lười biếng, quyến rũ hơn sau khi vận động: "Đó là vì lúc đó em rất ngoan. Giờ thì không còn ngoan nữa."

Kỷ Nghiễn đảo mắt, chẳng buồn đáp lại.

Lần đầu tiên Kỷ Nghiễn gặp Khương Trì là ở sân tập của nhà tù.

Nhà tù nằm ở vùng ngoại ô. Gió chiều thổi mạnh, Kỷ Nghiễn một mình ngồi trong góc, vẽ số "3" xuống đất. Hôm nay là ngày thứ ba cậu ta vào tù.

Đột nhiên, một cái bóng phủ xuống trước mặt cậu ta.

Kỷ Nghiễn ngẩng đầu, nhìn thấy một gương mặt cứng rắn, lạnh lùng. Đôi mắt của người đàn ông kia giống như mắt sói, găm chặt vào cậu ta.

Giọng anh ta trầm thấp: "Hút thuốc không?"

Kỷ Nghiễn không trả lời. Người đàn ông quay lưng đi về phía góc khuất của camera giám sát.

Vài giây sau, Kỷ Nghiễn đứng dậy bước theo.

Anh ta rút một điếu thuốc đưa cho Kỷ Nghiễn, rồi châm lửa giúp cậu ta.

Kỷ Nghiễn không để ý đến ánh mắt dán chặt trên người mình, rít một hơi đầu tiên trong đời.

Cay, rát.

Cậu ta nhíu mày thật chặt. Người bên cạnh bật cười khẽ, tự châm một điếu cho mình.

Mặc dù không thích vị nicotine, nhưng Kỷ Nghiễn vẫn hút hết điếu thuốc.

Hôm sau, cậu ta lại ngồi ở chỗ cũ.

Một gã đàn ông vạm vỡ lững thững đi tới, thỉnh thoảng liếc nhìn lính canh đang đứng gác. Thấy không ai để ý, gã bước nhanh về phía Kỷ Nghiễn.

Kỷ Nghiễn ngẩng đầu, ánh mắt chạm vào đôi mắt đầy hung tợn của gã. Khi gã vừa giơ tay lên, bỗng nhiên có người va vào vai gã từ phía sau.

"Tránh ra, chắn đường tôi rồi."

Khương Trì nhếch miệng cười, nhưng ánh mắt thì lạnh lẽo.

Gã đàn ông sầm mặt, nhưng không nói gì mà xoay người bỏ đi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!