Chương 38: (Vô Đề)

Phó Hoài Phỉ cũng không phải là một cao thủ trà đạo, những lời này đều là Tang Nham từng bước từng bước dạy anh ta.

Bởi vậy lúc phát huy đã vô tình đi quá xa, suýt chút đã hô lên "anh ưi" rồi.

Thẩm Đình Châu luôn chậm chạp cũng nhận ra điều kỳ lạ, anh nghi ngờ Phó Hoài Phi bị cảm, chứ không thì sao giọng lại như vậy…

Khó tả lắm.

Nhưng bản thân Phó Hoài Phỉ lại không nhận ra điều đó, anh ta vẫn còn đắm chìm trong phần diễn khoa trương đó, nói với Hứa Tuẫn: "Tiểu Tuần, tại sao cháu không nói chuyện? Không thể nào, cháu sẽ không giận thật chứ?"

Anh ta không giỏi "pha trà" nhưng lại rất giỏi ra vẻ yếu ớt.

Đầu tiên Phó Hoài Phỉ làm lộ ra nửa bên mặt hoàn hảo của mình, sau đó mới nhỏ giọng ho như Lâm Đại Ngọc, dùng ánh mắt đáng thương nhìn về phía Thẩm Đình Châu.

"Xin lỗi, đều là lỗi của tôi, làm… làm cho Tiểu Tuần không vui."

Thẩm Đình Châu: "…"

Là anh bị ảo giác sao, tại sao anh lại nghe được như có người gọi "anh ưi".

Hứa Tuẫn lạnh lùng cầm khăn lau miệng: "Cậu, cháu nhỏ hơn cậu, đừng gọi cháu là "anh ưi"."

Phó Hoài Phỉ cảm thấy áy náy, ủa… Vừa rồi anh ta gọi vậy sao?

Tang Nham liều mạng nháy mắt với Phó Hoài Phỉ: Cậu chủ không gọi, là cậu ta đang trêu cậu chủ đó, mau mắng cậu ta đi!

Mặc dù Tang Nham khẳng định, Phó Hoài Phỉ vẫn thiếu tự tin: "Cậu không có…"

Hứa Tuẫn bỏ khăn xuống, lúc này thân phận của hắn với Phó Hoài Phỉ bị thay đổi, hắn giống như là trưởng bối, nhìn Phó Hoài Phỉ bằng ánh mắt đầy hàm ý.

Hứa Tuẫn khẽ cười: "Nếu như cậu út muốn đưa bác sĩ Thẩm đi xem mèo, vậy thì đi đi."

Thẩm Đình Châu cho rằng Hứa Tuẫn đang nói mỉa, cũng không dám nói gì.

Hắn mỉm cười với anh: "Nhìn mèo múa bụng nghe có vẻ rất thú vị, 3 con mèo ở nhà để tôi chăm sóc là được rồi."

Thái độ của hắn khiến Thẩm Đình Châu càng xấu hổ hơn: "Nếu không thì quên đi."

Hứa Tuẫn khuyên: "Đi đi, đi nghỉ dưỡng chủ yếu là để chơi mà, anh quay một ít video về cho tôi xem cũng giống như việc tôi đi thôi."

Vẻ mặt Tang Nham đầy phòng bị, cậu ta nghi ngờ Hứa Tuẫn đang che giấu một âm mưu lớn hơn.

Nhưng lúc này thì khác, trong suốt quá trình hắn tỏ ra rất dịu dàng và rộng lượng, thậm chí còn tự mình đưa Thẩm Đình Châu lên xe của Phó Hoài Phỉ.

Hành động này của hắn khiến cho Tang Nham khó hiểu, nhưng ít ra bác sĩ Thẩm cũng đã lên xe.

Đàn ông đều thay đổi thất thường, bây giờ vẻ mặt rất bất an, nhưng chờ một lúc nữa thấy mèo sẽ cười vui quên lối về, làm gì còn áy náy nữa.

Quả nhiên, trên đường Thẩm Đình Châu có đủ loại lo lắng và hối hận.

Đáng lẽ anh nên ở nhà với vợ con, xùy xùy, để ở nhà chăm sóc 3 con mèo với Hứa Tuẫn.

Nhưng đã đến nơi, nhìn thấy mèo Bách Vạn và mèo vũ công, Thẩm Đình Châu lập tức tròn mắt.

Đây chính là mèo Bách Vạn! Là con mèo Thẩm Đình Châu theo dõi lâu nhất, có lẽ đã được 4-5 năm, trước khi đi ngủ anh đều phải xem video của nó.

Sau này còn có Thâm Thâm và Húc Húc, Hứa Tuẫn bắt đầu đăng video về mèo lên trang cá nhân.

Thẩm Đình Châu từ bỏ mèo Bách Vạn, dần dần rơi vào vòng tay của bé Silver và mèo cam.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!