Chương 30: (Vô Đề)

Edit: Mai

Kỷ Nhiễm cảm thấy từ trước đến nay chưa từng gặp người nào vô liêm sỉ như vậy.

Thắng cô, lại còn dám mở miệng kêu cô suy nghĩ chuyện để cậu làm bạn trai của mình. Nhưng nghĩ lại thì cô từng nói qua với Thẩm Chấp, cô thích người thắng mình mọi phương diện…

Lúc nói mấy câu này, đầu cô có bị vào nước không thế?

Còn Thẩm Chấp thì như thấy chưa đủ, lại còn nắn khẽ mặt cô, da thịt Kỷ Nhiễm trắng nõn tinh tế, cho dù chỉ chạm nhẹ thì cũng có thể cảm nhận được sự trơn mịn.

Làm cho người ta có cảm giác yêu thích không muốn buông tay.

Kỷ Nhiễm lấy lại tinh thần, cơ thể lùi lại theo bản năng, Thẩm Chấp thuận thế buông tay ra.

Thật ra cũng không làm đau mặt cô, chỉ là cô cảm thấy người này thực sự quá phận.

Kỷ Nhiễm hé miệng: "Thẩm Chấp, về sau không được sờ mặt tớ."

"Được, tớ biết rồi." Bộ dáng Thẩm Chấp nghe lời, tuy gật đầu đồng ý dễ dàng như vậy nhưng lại còn đưa tay sờ sờ mái tóc dài của cô.

Bởi vì Tứ Trung không cho học sinh đi học để tóc xõa ra cho nên mỗi ngày Kỷ Nhiễm đều cột tóc đuôi ngựa.

Kỷ Nhiễm không nhịn được nói: "Cũng không được chạm vào đầu."

Thẩm Chấp bị cô chọc cười, nhìn cô từ trên xuống dưới rồi khẽ hỏi: "Cậu được làm bằng gì thế?"

Kỷ Nhiễm không rõ nguyên do.

"Cái này không cho đụng, cái kia không cho đụng, cậu là bảo bối à?" Thẩm Chấp nhìn cô như đang quan sát.

Kỷ Nhiễm há miệng, biết rõ từ bảo bối Thẩm Chấp nói không phải tên gọi thân thiết bình thường, nhưng vẫn không nhịn được đỏ bừng má lên, khẳng định người này không có ý tốt.

Kỷ Nhiễm không muốn phản ứng lại cậu.

Vì thế cô đứng qua bên cạnh, còn Thẩm Chấp cũng không chọc cô nữa, đi tới bên cạnh bàn rồi tiện tay cầm sách luyện tập của mấy người trong đội sudoku để lại quên mang theo nhìn.

Cậu tùy ý lật hai trang, đột nhiên nói khẽ: "Trình độ của mấy người trong đội sudoku trường chúng ta kém vậy à?"

Kỷ Nhiễm hơi tò mò, bởi vì đề cô thi với Chu Tĩnh thực sự quá đơn giản. Bởi vậy nên cô mới hoàn thành trong 47 giây.

Cô đi qua, đứng cạnh cậu nhìn.

Thẩm Chấp cười nhẹ: "Khó trách không lấy được giải cả nước nào, nếu nói thì lấy được giải tỉnh đã giỏi lắm rồi."

Lúc trước đội sudoku lấy được giải trường học còn dán lên bảng thông báo nữa cơ, nhìn cực kỳ long trọng. Nhưng cái giải thưởng được trường học coi trọng này đi tới chỗ cậu thì lại thành chỉ một giải tỉnh thôi.

Kỷ Nhiễm không nhịn được nhìn thoáng qua cậu, cảm thấy khẩu khí của thiếu niên này quá ngông cuồng.

Nhưng cô lại nhớ tới chuyện vừa rồi Thẩm Chấp thắng mình, không nhịn được cắn răng hỏi: "Cậu luyện sudoku bao lâu rồi?"

Từ sáu tuổi Kỷ Nhiễm đã bắt đầu tiếp xúc với sudoku, sau đó còn từng vào lớp huấn luyện.

Thẩm Chấp quay đầu lại, trong đôi mắt hẹp kia lộ ra một nụ cười yếu ớt: "Thứ đồ chơi này cần thiết phải luyện tập à?"

Kỷ Nhiễm: "…"

Cuối cùng cô quyết định không ngại học hỏi kẻ dưới, tiếp tục nói: "Vậy xin hỏi bình thường cậu giải sudoku thế nào?"

"Chơi trên điện thoại." Thẩm Chấp khẽ nhếch cằm.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!