Chương 3: (Vô Đề)

Một năm có 365 ngày thì đại lộ Hạnh Hoa kẹt xe hết 366 ngày.

Trên đường, các loại xe tầm trung đang xếp thành hàng dài thì bỗng xuất hiện một chiếc Bentley sang trọng ở giữa, đoàn xe như con ốc sên chầm chầm tiến về phía trước.

Người đàn ông mặc âu phục, chân đi giày tây, ngồi ở ghế sau nhìn dòng xe tấp nập, nói đùa với Trần Nhất Nhiên bên cạnh: "Tổng giám đốc Trần, xem ra mua xe đắt tiền cũng vô dụng, loại nào cũng bị kẹt như nhau.

"Trần Nhất Nhiên xem báo cáo trên máy tính bảng, không để ý đến anh ta. Phó Áng Tư cảm thấy nhàm chán, liền quay đầu nhìn ra cửa:"Nhìn kìa, bên đó đang chiếu quảng cáo về công viên giải trí của chúng ta.

"Lúc này, Trần Nhất Nhiên mới ngẩng đầu nhìn ra ngoài, trên màn hình lớn của bách hóa Tinh Quang thật sự đang phát đoạn quảng cáo mà họ quay cách đây không lâu. Phó Áng Tư nhìn thấy cô gái trên tay ôm một con gấu bông big size xuất hiện trên màn hình, quay sang nói với Trần Nhất Nhiên:"Tổ quay hình chọn Lệ Lâm Lâm thật sự không sai, biểu cảm của em ấy vô cùng tốt, đoạn quảng cáo này cũng rất nổi tiếng trên mạng.

"Khi anh ta nói chuyện, Lệ Lâm Lâm trên màn hình đang mặc một chiếc váy màu hồng, cô đã thay đồng phục của JK, mái tóc hồng nhạt được buộc lên cao rồi thắt thành từng bím. Lệ Lâm Lâm ngồi trên lưng ngựa gỗ đang xoay tròn, trong miệng còn ngậm một cây kẹo nhìn rất đáng yêu, những nốt tàn nhan trên mặt cô đều do thợ trang điểm cố tình vẽ lên."Tôi nghe nhân viên trong tổ hạng mục nói, bộ ảnh có card in hình Lệ Lâm Lâm vừa mở bán đều bị mua sạch. Hiện tại, những người có ý định trục lợi đều lợi dụng việc này để nâng giá lên cao." Phó Áng Tư dùng ngón tay khều nhẹ đầu gối Trần Nhất Nhiên,

"Có phải cô gái nhỏ này có ý đồ với cậu không? Nghe nói em ấy ngay từ đầu không cần tiền."

Trần Nhất Nhiên nhíu mày nhìn Phó Áng Tư bên cạnh: "Cậu đừng nói nhảm, Lâm Lâm là em gái tôi."

"Ồ." Ánh mắt Phó Áng Tư có chút mờ ám nhìn anh, sau đó không tự chủ hát lên, "Đến cùng cậu có bao nhiêu người em gái tốt, vì đâu mà mỗi người em gái đều kết hôn trong nước mắt ~"

"…" Đã rất lâu Trần Nhất Nhiên không nghe một bài hát về thời phục hưng như vậy, "Đủ rồi, Lâm Lâm là bạn thân của Trần Hi, tôi từ nhỏ nhìn hai em ấy lớn lên, em ấy với Hi Hi có gì khác nhau?"

"Được rồi."

Phó Áng Tư đáp hai tiếng, lại nhìn Lệ Lâm Lâm trên màn hình lớn, "Tôi thích cô nhóc này, nếu cậu chỉ coi em ấy như em gái, vậy tôi…"

"Cậu dám?"

Phó Áng Tư chưa nói hết câu đã bị Trần Nhất Nhiên chặn lại, "Phó Áng Tư, tôi cảnh cáo cậu, cậu ngày thường ở ngoài trêu hoa ghẹo nguyệt tôi không quan tâm, nhưng nếu cậu dám để mắt tới Lâm Lâm thì đừng trách tôi không khách sáo."

"…" Phó Áng Tư nhìn gương mặt lạnh lùng của anh, khóe miệng không khỏi co giật, "Tổng giám đốc Trần, có lẽ cậu đã hiểu lầm tôi, tôi ở bên ngoài trêu hoa ghẹo nguyệt khi nào?

"Trần Nhất Nhiên cười nhạt một tiếng, không đáp lại anh ta, coi như nãy giờ đều là không khí. Phó Áng Tư khẽ mím môi, mở miệng nói:"Cậu thật sự coi em ấy là em mình à? Còn muốn quản chuyện yêu đương?"

"Lâm Lâm còn nhỏ, không nói chuyện tình yêu."

"Em ấy đã là sinh viên năm ba, cũng không còn nhỏ nữa, sinh viên nói chuện tình yêu thì có gì không tốt?

"Anh ta thật sự muốn kêu Trần Nhất Nhiên mở to mắt nhìn thế giới. Trần Nhất Nhiên nói:"Người khác tôi không quan tâm, nhưng Lâm Lâm một lòng muốn học tập nên sẽ không yêu đương.

"Thành tích học tập của Lệ Lâm Lâm từ nhỏ đến lớn đều rất tốt, điểm thi vào trường đại học Đế Đô cũng thuộc dạng thủ khoa, em ấy xuất sắc như vậy thì làm sao không có thời gian để yêu? Phó Áng Tư:"…

"Anh ta cảm thấy nếu Trần Nhất Nhiên làm ba, chắc chắn là một người ba già khó tính. Nhưng ba của Lệ Lâm Lâm chính là siêu sao quốc tế Lệ Thâm, nào có liên quan đến Trần Nhất Nhiên. Đoạn phim ngắn về khu vui chơi trên màn hình lớn đã kết thúc, nhưng tình trạng kẹt xe vẫn còn. Phó Áng Tư lấy điện thoại xem Weibo một cách lười biếng, bỗng lướt tới video từ thiện tối nay."Có rất nhiều ngôi sao nổi tiếng tham dự, họ đang được phỏng vấn trên thảm đỏ.

"Phó Áng Tư thuận miệng nói một câu. Trần Nhất Nhiên không muốn quan tâm, tiếp tục xem bản báo cáo. Xe chạy qua đoạn đường tắt nghẽn, cuối cùng cũng thông thoáng, Phó Áng Tư cầm điện thoại trên tay, vô cùng hào hứng nói:"Tối nay Lệ Lâm Lâm cũng đến đây."

Anh ta vừa nói vừa chỉnh âm lượng đến mức lớn nhất, giọng của phóng viên truyền thông bất ngờ vang lên trong xe kín: "Lâm Lâm, lễ phục của em hôm nay rất đẹp, có phải là nàng tiên cá không?"

"Vâng." Lệ Lâm Lâm ở trước ống kính mỉm cười như nàng công chúa nhỏ thực thụ, "Đều do Hi Hi tự tay thiết kế cho em.

"Trần Hi là con gái của Trần Túy, một người dẫn chương trình ABA nổi tiếng, cô ấy cũng được coi là một nửa minh tinh thế hệ thứ hai. Ngoài ra, Lệ Lâm Lâm luôn nhắc đến Trần Hi nên cả giới truyền thông đều biết cô ấy. Phóng viên hỏi:"Có phải đêm nay Trần Hi cũng tới tham dự buổi tiệc từ thiện không?"

"Trần Hi không đến.

"Nhưng anh trai cậu ấy sẽ đến. Khi nghĩ đến đây, nụ cười của Lệ Lâm Lâm trở nên ngọt ngào. Người quay phim thấy vậy liền kích động, lập tức cầm máy quay trực tiếp vào mặt cô."Lâm Lâm, em thành lập studio cách đây không lâu. Tôi nghe nói phòng làm việc chỉ có hai người. Vậy em có suy nghĩ thuê thêm người không?"

Lệ Lâm Lâm: "Không có ý định thuê người, nhưng có ý định đuổi người."

Phóng viên cười và hỏi cô: "Em định sa thải ai?"

Lệ Lâm Lâm nói: "Tất nhiên là Ngô Tuệ!"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!