Chương 20: Học sinh tiểu học

Trần Nhất Nhiên vỗ nhẹ lên má Lệ Lâm Lâm, cô lẩm bẩm vài tiếng, vừa mở mắt liền nhìn thấy khuôn mặt phóng đại của Trần Nhất Nhiên.

Cảnh tượng này quá giống với cảnh cô mơ thấy đêm qua, Lệ Lâm Lâm nhất thời không phân biệt được đâu là thật, đâu là ảo giác.

"Em sao vậy?"

Trần Nhất Nhiên nhìn thấy cô thất thần, hỏi cũng không trả lời, nên cho rằng cô có chỗ không thoải mái, "Say máy bay?"

Anh nhích lại gần Lệ Lâm Lâm, như muốn đo nhiệt độ trên trán của cô. Khuôn mặt Lệ Lâm Lâm lại có xu hướng nóng lên, cô lập tức ngồi thẳng dậy, chặn ngang động tác của Trần Nhất Nhiên: "Không phải, không phải, vừa mới tỉnh ngủ nên có chút ngốc."

Trần Nhất Nhiên mỉm cười, anh thu tay lại rồi đứng dậy: "Đã đến thành phố A, chúng ta đi xuống thôi."

"Dạ.

"Khi xuống máy bay, trợ lý Ngô vẫn giữ trọng trách kéo vali giúp cô, Trần Nhất Nhiên và Phó Áng Tư đang đi phía trước, hai người nghiêng đầu vào nhau thì thầm chuyện gì đó. Bước chân của cả hai rất nhanh, Lệ Lâm Lâm phải tăng tốc để đuổi kịp họ. Khi đến trước cửa xe, Trần Nhất Nhiên dừng lại, quay đầu nói với Lệ Lâm Lâm:"Bọn anh phải quay về công ty họp nên không thể đưa em đi ăn tối.

Em muốn ăn gì thì kêu trợ lý Ngô lái xe chở em đi, sau khi ăn xong thì để cậu ta đưa em về nhà."

"Dạ." Lệ Lâm Lâm khẽ gật đầu, "Hai anh cũng nhớ ăn tối nha."

"Được.

"Trần Nhất Nhiên gật đầu với cô, sau đó lên một chiếc khác với Phó Áng Tư. Lệ Lâm Lâm đi theo trợ lý Ngô vào xe, cô lẩm bẩm một câu:"Anh Nhất Nhiên bận rộn quá à."

Trợ lý Ngô đặt hành lý của Lệ Lâm Lâm vào cốp xe, rồi ngồi vào ghế lái: "Chúng tôi gần đây đang chuẩn bị đổi mới khu phố thương mại, thật sự rất bận rộn."

Trợ lý Ngô thắt dây an toàn, quay đầu nhìn Lệ Lâm Lâm: "Tối nay cô muốn ăn gì? Tối nay tổng giám đốc Trần mời cô, cô cứ ăn thỏa mái."

Lệ Lâm Lâm suy nghĩ, sau đó nói với anh ta: "Anh chở tôi về Ngân Loan đi, tôi muốn về nhà nghỉ ngơi."

Trợ lý Ngô hỏi cô: "Trong nhà vẫn còn đồ ăn sao?"

"Vẫn còn, Tiểu Tây và Tiếu Tiếu bình thường giúp chúng tôi mua đồ ăn về." Lệ Lâm Lâm nói, "Tôi sẽ chờ Ngô Tuệ trở về rồi cùng nhau ăn.

"Hôm nay Lệ Lâm Lâm trở về bằng máy bay tư nhân của Trần Nhất Nhiên, còn Ngô Tuệ và hai người trợ lý thì phải tự mình mua vé máy bay, nên phải đợi một lúc nữa bọn họ mới đến nơi. Trợ lý Ngô gật đầu, nghĩ đến việc mấy ngày nay Lệ Lâm Lâm đều ở phim trường quay phim, nhất định rất mệt mỏi, nên anh ta nhanh chóng chở cô về lại Ngân Loan:"Vậy sau khi về nhà cô nhớ ăn chút gì đó lót dạ."

"Được, được, trợ lý Ngô và anh Nhất Nhiên cũng nhớ ăn uống đầy đủ nhé!"

Trợ lý Ngô mỉm cười nói với cô: "Tôi ăn uống rất tích cực, chỉ có Tổng giám đốc Trần vì bận công việc mà quên ăn thôi."

Lệ Lâm Lâm nghiêm túc nhìn anh ta: "Như thế rất dễ đau bao tử, anh phải nhắc anh ấy mới được."

"Ừ, tôi sẽ nhắc anh ấy.

"Nhưng nếu Tổng giám đốc Trần không nghe lời anh ta, thì anh ta chỉ có thể tìm lý do khác. Sau khi chở Lệ Lâm Lâm về đến Ngân Loan, trợ lý Ngô muốn giúp Lệ Lâm Lâm kéo vali, nhưng lại bị cô cự tuyệt:"Không cần đâu, anh mau đi ăn tối đi."

"Thôi được rồi, tôi về trước đây."

Trợ lý Ngô cũng không miễn cưỡng, anh ta nói với cô một tiếng rồi lái xe rời đi. Lệ Lâm Lâm đợi anh ta đi khuất, sau đó mới kéo vali lên nhà.

"Ai ya, tự nhiên thấy trợ lý Ngô giống trợ lý riêng của mình ghê." Lệ Lâm Lâm nói thầm trong lòng, cửa thang máy đang chuẩn bị đóng lại, bỗng xuất hiện bóng người vội vàng lao đến.

"Chờ em với!"

Lệ Lâm Lâm lập tức ấn nút mở cửa, cửa thang máy tạm dừng, sau đó từ từ mở ra.

"Em cảm ơn chị." Một cậu nhóc từ bên ngoài chạy vào, trên tay còn kéo theo một chiếc xe kéo nhỏ để đựng đồ ăn. Lệ Lâm Lâm có chút sửng sờ, cô không nói lời nào, yên lặng tránh sang một bên nhường chỗ cho cậu nhóc.

"Chị ơi, chị cũng lên tầng 23 ạ?

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!