Chương 19: (Vô Đề)

Nhân viên lịch sự gõ cửa phòng VIP hai lần, sau đó bước vào nói với Trần Nhất Nhiên: "Tổng giám đốc Trần, có thể bắt đầu phục vụ đồ ăn."

"Ừ.

"Trần Nhất Nhiên gật đầu, ra hiệu với nhân viên phục vụ ngoài cửa. Một cô gái trẻ mặc sườn xám bước vào, trên tay cầm một chiếc mâm nhỏ, sau khi đồ ăn được bày lên bàn, cô gái lập tức giới thiệu vài câu đơn giản với bọn họ."Bây giờ đang là mùa măng, nên anh gọi thêm một vài món ăn làm từ măng cho em." Trần Nhất Nhiên nói với Lệ Lâm Lâm.

"Được, được, em rất thích ăn măng."

Lệ Lâm Lâm cầm đũa gắp một ít măng đã được cắt sợi, sau đó cho vào miệng. "Món măng này kết hợp với thịt gà thật sự rất ngon, còn tươi nữa."

Trần Nhất Thiên cũng cầm đũa lên nếm thử, khẽ gật đầu: "Ừ, thật sự không tệ."

Những món ăn khác lần lượt được đem lên, chàng trai phụ trách phòng VIP vì muốn thuận tiện cho việc dọn món nên đã không đóng cửa phòng.

Sau khi kết thúc cuộc họp với các lãnh đạo cấp cao trong công ty Hoa Sang, Phó Áng Tư cũng ghé qua chỗ này ăn uống, khi đi ngang qua phòng của Trần Nhất Nhiên, bọn họ đều dừng lại chào anh một tiếng.

Lúc này, Lệ Lâm Lâm đang chăm chỉ ăn, tốc độ ăn của cô không theo kịp tốc độ phục vụ của nhân viên, khi cô vẫn đang bận rộn chiến đấu thì ngoài cửa bỗng nhiên xuất hiện thêm vài người đàn ông mặc vest đen, trong đó có cả Phó Áng Tư, có lẽ bọn họ đều là người của tập đoàn Hoa Sang.

"Khụ." Lệ Lâm Lâm bị sặc thức ăn trong miệng, cô giả vờ đặt đũa xuống, sau đó nhẹ nhàng nhấp một ngụm trà.

"Em tiếp tục ăn đi."

Trầm Nhất Nhiên gắp miếng thịt chiên giòn đã tẩm gia vị bỏ vào đĩa của cô, "Mấy người đó cũng tới đây để thử món ăn."

"À, vậy bọn họ có vào ăn chung với chúng ta không?"

"Ở phòng bên cạnh." Trần Nhất Nhiên vừa nói với cô, ánh mắt vừa nhìn Phó Áng Tư đứng ngoài cửa, "Còn chưa đói? Vậy lập tức quay về công ty tăng ca."

"…" Phó Áng Tư biết điều lên tiếng, "Tổng giám đốc Trần, cậu từ từ đã, bọn tôi đi ăn liền đây."

Sau khi Phó Áng Tư và các vị lãnh đạo rời khỏi, nhân viên phục vụ tạm thời đóng cửa lại. Trên hành lang, một vị lãnh đạo không nhịn được tò mò hỏi Phó Áng Tư:

"Giám đốc Phó, cô gái vừa rồi là ai? Tại sao tổng giám đốc Trần không giới thiệu với chúng ta?"

Một vị lãnh đạo khác nghe ông ta hỏi như vậy, lập tức khịt mũi coi thường:

"Chú Uông, nhà chú không có mạng xã hội à? Em gái Lâm Lâm mà chú cũng không nhận ra?"

Người được gọi là chú Uông vẻ mặt có chút ngạc nhiên: "Là minh tinh? Cô gái ấy là… Bạn gái của tổng giám đốc Trần?"

Trần Nhất Nhiên chưa bao giờ mang theo phụ nữ bên người, nhưng hôm nay lại dẫn cô gái ấy tới đây thử món ăn, quan hệ thật sự không bình thường.

"Tôi cũng nghĩ như vậy, tổng giám đốc Trần vừa rồi còn gắp đồ ăn cho cô gái ấy."

Phó Áng Tư khẽ hắng giọng, nói với bọn họ: "Mấy người đừng có đoán bậy, đó là em gái của tổng giám đốc Trần."

"Em gái? Em gái của tổng giám đốc Trần không phải là Trần Hi hả?"

Phó Minh Tư mỉm cười: "Ai mà biết được, dù sao tổng giám đốc Trần cũng nói đó là em gái cậu ấy. Được rồi, đi ăn tối thôi, ngồi họp cả ngày mà tinh thần mấy người vẫn còn phấn chấn như vậy."

Trong phòng VIP của Trần Nhất Nhiên, Lệ Lâm Lâm bắt đầu buông thả chính mình để dùng bữa: "Bữa ăn không có Ngô Tuệ mới thật sự là một bữa ăn đúng nghĩa."

Trần Nhất Nhiên nhìn dáng vẻ như mấy ngày không được ăn của cô, tò mò hỏi: "Ngô Tuệ bình thường không cho em ăn?"

"Có cho, nhưng chỉ cho ăn nửa quả táo nhỏ, vài miếng salad, thêm hai miếng ức gà mà thôi." Lệ Lâm Lâm liệt kê từng tội ác của Ngô Tuệ, "Cậu ấy còn nói với em các minh tinh nữ đều ăn như vậy, nhưng em cảm thấy khi minh tinh nam béo lên, bọn họ vẫn tham gia chương trình truyền hình giải trí như thường, nhưng tại sao lại hà khắc với bọn em như vậy chứ?"

"Xã hội bây giờ yêu cầu quá cao đối với các minh tinh nữ, nhưng hiện tại vẫn có không ít các minh tinh nam trẻ tuổi vẫn muốn ăn kiêng để giữ vóc dáng."

"Em biết, bình thường Thượng Từ cũng ăn rất ít! Thật là khổ quá đi!"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!