Chương 10: (Vô Đề)

"Ôn nhu công ơi, anh đánh đàn hay thật đó."

Pháo hôi thụ cười hì hì, ngồi cạnh ôn nhu công,

Ghế dưới mông cũng không rộng lắm, cậu trực tiếp áp sát vào cơ thể ôn nhu công.

"Em học được không ạ?"

Pháo hôi thụ đặt ngón tay lên phím đàn trắng đen: "Anh dạy em đánh đàn nhé?"

"Không phải là em không hứng thú với dương cầm sao?"

"Đột nhiên em cảm thấy hứng thú rồi."

"Nhưng em mù âm nhạc mà?"

"Ai nha, anh dạy cho người ta đi mà ~"

"Em đừng nói dâm đãng như vậy."

"…… Dạ."

177,

Ôn nhu công vẫn dạy cậu, nhưng cậu thật sự mù âm nhạc,

Nghe không hiểu cũng không học được,

Cuối cùng, pháo hôi thụ ấn bậy bạ trên phím đàn, bị ôn nhu công cầm tay,

"Em làm vậy sẽ hư đàn mất."

Cậu cảm thấy oan ức: "Dương cầm quan trọng hơn em sao?"

"Ừm."

…… Đúng thật là quá đau lòng.

178,

"Vậy em phải làm thế nào mới có thể quan trọng hơn dương cầm?"

"Tại sao em lại muốn quan trọng hơn dương cầm?"

"Bởi vì em muốn làm người quan trọng trong lòng anh."

Ôn nhu công nghiêng đầu, cười nói: "Làm người quan trọng trong lòng anh? Em thích anh hả?"

Pháo hôi thụ gật đầu: "Thích ạ."

Cậu vừa nói xong, tiếng nhắc nhở lập tức vang lên,

Đinh,

Giá trị tâm động +10.

178,

Nhưng ánh mắt của ôn nhu công lại hơi tối đi, sau đó cậu nghe thấy ôn nhu công nói:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!