Chương 24: Hắn giả què

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Ánh mắt đột nhiên tập trung vào cơ ngực săn chắc của người đàn ông.

Biết tin chồng của Lâm Tự sắp đến, Tàng Quang bỗng náo nhiệt hẳn lên.

Trương Đồng thì khỏi nói, từ hôm Lộ Gia Hữu liên tục khen yêu hậu đẹp trai năm lần trước mặt cô, rồi lại than phiền yêu hậu cực kỳ mưu mô, cô đã rất tò mò rồi.

Dù sao thì cũng quá hiếm người có thể trị được Lộ nhị thiếu.

Còn về nhóm quay phim của Lộ Gia Hữu, họ và Lâm Tự cũng không phải hoàn toàn không quen biết, nhưng Lộ Gia Hữu lại là một người cuồng Lâm Tự điển hình. Trong những lần tiếp xúc với cậu ta trước đây, hai chữ "Lâm Tự" cứ như câu cửa miệng vậy, ngày nào cũng treo trên môi kèm đủ loại tính từ khen ngợi cứ như không mất tiền mà chất đống lên người Lâm Tự.

Lâu dần ai cũng biết, Lộ Gia Hữu có một người anh em tốt tên là Lâm Tự ở học viện mỹ thuật bên cạnh, đẹp trai, tài năng, tốt bụng, còn từng cứu mạng cậu ta một lần.

Biên kịch của nhóm là La Trí từng rỉ tai Lộ Gia Hữu, bảo Lộ Gia Hữu nhân dịp tụ tập thì đưa Lâm Tự ra ngoài chơi cùng, nhưng luôn bị Lộ Gia Hữu từ chối bằng câu "không tiện". Sau này họ mới biết, Lâm Tự bị tai nạn xe, mắt bị hỏng, hiện đang nghỉ học.

Họ tạm gác lại ý định làm quen với Lâm Tự, cho đến hôm nay gặp ở Tàng Quang.

Nhưng dù La Trí có bắt bẻ đến mấy thì cũng phải thừa nhận cái miệng ba hoa của Lộ Gia Hữu đôi khi cũng không hề phóng đại. Chỉ có điều… Lâm Tự trẻ như vậy, vừa mới đến tuổi kết hôn hợp pháp đã kết hôn rồi sao?

Nhìn Lộ Gia Hữu dường như cũng không có ý bài xích nhiều nên nhóm La Trí càng tò mò hơn, không biết chồng của Lâm Tự là người như thế nào.

Lộ Gia Hữu mặc kệ những suy nghĩ nhỏ nhặt của họ, cứ thế quay đầu nói với Lâm Tự: "Đã đến thì đến rồi, tôi không thể vì có thù với anh ta mà đuổi anh ta đi được, chỉ mong anh ta đừng lôi cuốn "Kiến thức cơ bản về lễ nghi xã giao" và "Những điều cần lưu ý khi nói chuyện" trong vali ra, được thế thì tôi sẽ cam tâm tình nguyện gọi anh ta một tiếng chị dâu."

Lâm Tự nghe thấy hai chữ chị dâu, khóe mắt giật giật dữ dội.

Cậu nói: "Cậu mà dám gọi thế nhá, thì thứ chờ đợi cậu sẽ không phải là hai cuốn "Kiến thức cơ bản về lễ nghi xã giao" và "Những điều cần lưu ý khi nói chuyện" đâu."

Rồi ngón tay chỉ về phía bờ sông đối diện.

"Bên ngoài cổ trấn, gần Tứ Sơn ấy, có một chú chuyên làm quan tài, tôi có thể đặt trước cho cậu một cái."

Lúc này, Trương Đồng cũng xích lại gần, cười tủm tỉm nói: "Tay nghề chú Tiền giỏi lắm, người đã nằm rồi thì không có ai chê đâu."

Lộ Gia Hữu nhìn cô như nhìn kẻ ngốc: "Người đã nằm rồi thì còn hơi đâu mà chê với bôi."

Trương Đồng tuy không lừa được người, nhưng vẫn cười rất to, còn khen ngợi: "Đầu óc Lộ nhị thiếu cũng khá tốt đấy chứ."

Lộ Gia Hữu: "…"

Đương nhiên tốt, đầu óc của cậu ta mới dùng có hai mươi năm thôi mà.

Lâm Tự và Lộ Gia Hữu không ở lại Tàng Quang nữa, vì Lộ Gia Dự nói muốn đi xem sân nhỏ của họ, họ phải đến sân nhỏ đợi trước.

Trên đường về nhà, Lộ Gia Hữu hừ một tiếng: "Chắc chắn là hôm đó thấy tôi gửi video nên cũng động lòng rồi. Hôm qua gọi video với bố mẹ, bố mẹ còn bảo anh tôi đang đi công tác ở Bình Thành mà."

Bình Thành cách Bắc Kinh xa hơn, phải đi máy bay ba tiếng.

Nếu nói tiện đường, Tứ Châu quả thật nằm giữa Bình Thành và Bắc Kinh, nhưng khoảng cách quá xa, nếu không thật sự có lòng thì tuyệt đối sẽ không cố ý dừng lại ở Tứ Châu.

"Nếu công việc của họ không bận thì thỉnh thoảng thư giãn một chút cũng tốt mà."

"Nói là nói vậy."

Về đến nhà, Lộ Gia Hữu mở WeChat gửi địa chỉ, nhận được tin nhắn "đang trên đường" của Lộ Gia Dự, liền vào phòng tắm tắm rửa. Lâm Tự cũng không ngốc nghếch đứng đợi, trời quá nóng, đi bộ mười phút ngoài trời, lưng đã ướt đẫm mồ hôi, cảm giác dính nhớp đó khiến cậu vô cùng khó chịu. Dù sao thời gian cũng còn sớm, cậu liền xách quần áo sạch vào phòng tắm giống Lộ Gia Hữu.

Chiếc Maybach màu đen lao nhanh trên đường.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!