Tôi chỉ mỉm cười ngượng ngùng, rồi tìm chỗ ngồi.
Chốc lát, tôi nghe tiếng gọi tên mình:
"Thính Hà, lâu rồi không gặp."
Ngước lên, tôi thấy Hà Vị ngồi đối diện.
Nhiều năm không gặp, chàng trai ngày nào giờ khoác bộ vest may đo cao cấp, cổ tay đeo đồng hồ đắt tiền, mang dáng vẻ doanh nhân thành đạt.
Những ánh mắt xung quanh đều pha trộn sự ngưỡng mộ và tán dương.
Tôi hơi ngẩn người, sau đó lấy lại bình tĩnh:
"Lâu rồi không gặp, Hà Vị."
Có người trêu:
"Này, hai người từng hẹn hò mà?"
"Hình như là Thẩm Thính Hà theo đuổi Hà Vị trước đúng không?"
"Nhưng giờ Thẩm nữ thần của chúng ta đã có chồng rồi, tiếc cho cặp trai tài gái sắc năm nào."
Tôi cười gượng, hơi ngượng:
"Ngày đó còn trẻ lắm, chỉ coi là vui chơi thôi."
Mọi người đều biết chuyện của tôi và Hà Vị.
Nói thật là tôi đã chủ động theo đuổi anh ta trước.
Không hiểu sao tôi thích anh, có lẽ vì anh hoàn toàn trái ngược với Bùi Yến.
So với Bùi Yến độc miệng, kiêu căng và ngạo mạn, Hà Vị dịu dàng, điềm tĩnh.
Chúng tôi yêu nhau hai năm, nhưng lúc tốt nghiệp, anh chọn giữa tình yêu và sự nghiệp, rồi từ bỏ để theo đuổi công việc lương cao ở nước ngoài.
Những năm qua, thỉnh thoảng tôi nghe tin về anh qua bạn cũ.
Nghe nói anh đã lấy thẻ xanh, kinh doanh thành công ở xứ người.
—
Có người chen vào:
"Đúng thế, giờ Thính Hà nổi tiếng lắm, tôi có đọc tin, mọi người đều gọi cô cùng Bùi Yến là "cặp đôi ngọt ngào thực sự"."
"Không ngờ hai người đấu đá nhau từ bé, cuối cùng lại thành gia đình."
"Các cậu không hiểu đâu, đó gọi là "oan gia ngõ hẹp", đánh là thương, mắng là yêu, hiểu không?"
Tiếng đùa rôm rả nối tiếp.
Nhắc đến Bùi Yến, lại có người hỏi tôi:
"Thính Hà, sao hôm nay Bùi Yến không đến?"
"Anh ấy có cuộc họp khẩn cấp ở chi nhánh, phải công tác rồi." Tôi giải thích.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!