Chương 5: Tôi Đã Lấy Kẻ Thù Không Đội Trời Chung

Vừa giàu, vừa đẹp, lại sống chuẩn mực. Nhất là khuôn mặt và đôi chân dài kia, đúng mẫu để mơ mỗi đêm. Thật lòng đi, mày chưa bao giờ động lòng sao?"

Tôi cười lạnh:

"Đó là vì mày không hiểu anh ta. Người đó giỏi diễn, giả tạo vô cùng."

Tôi và Bùi Yến cách nhau vài ngày tuổi. Gia đình 2 bên từng là hàng xóm, sống chung khu tứ hợp viện.

Từ nhỏ, ông bà tôi ghen tị nhà họ Bùi có con trai.

Chúng tôi luôn bị đem ra so sánh.

Bùi Yến là kiểu "con nhà người ta" điển hình: đẹp trai, tính cách tốt, học giỏi.

Dù tôi cũng không tệ, nhưng luôn lép vế bên anh ta.

Tôi lớn chậm, thấp hơn anh ta nửa cái đầu, rồi đến cả cái đầu.

Đứng bên anh, tôi cứ như củ khoai tây.

Kỳ thi nào tôi cũng cố gắng giành 98 điểm, còn anh dù nghỉ học cả tuần, vẫn đạt điểm tuyệt đối.

Con gái trường xếp hàng tỏ tình với anh, nhưng anh không thèm để ý ai.

Tôi từng viết thư tình cho người khác, bị anh phát hiện, không chỉ chế giễu mà còn mách ba mẹ tôi.

Vì gia đình, ba mẹ hai bên đặt kỳ vọng cao.

Khi tôi nổi loạn dậy thì, họ lấy Bùi Yến ra làm mẫu:

"Học tập Bùi Yến nhiều vào."

Nhưng anh chỉ giỏi giả vờ.

Trước mặt thầy cô, cha mẹ là con ngoan trò giỏi.

Sau lưng thì hút thuốc, xem phim người lớn.

Bị tôi bắt quả tang, anh vẫn thản nhiên vì chắc chẳng ai tin.

Tôi ghét cay ghét đắng anh ta: ghét sự giả tạo, kiêu ngạo, lạnh lùng.

Anh cũng ghét tôi: vì ngốc nghếch, nhõng nhẽo, hay gây chuyện.

Sau tốt nghiệp, chúng tôi đều kế nghiệp gia đình.

Tôi chân ướt chân ráo vào thương trường, rối bời, còn anh như cá gặp nước.

Gặp nhau trên thương trường, anh không quên mỉa mai tôi.

Nếu có danh sách những người tôi ghét nhất, Bùi Yến chắc chắn đứng đầu.

Thanh mai trúc mã người khác là chuyện trong sáng thơ ngây.

Còn tôi chỉ muốn thắng anh ta một lần cho đã đời.

Nhưng đời không như mơ.

Hai năm trước, mẹ tôi mất trong tai nạn.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!