"Bùi Yến, đồ khốn nạn, em muốn g.i.ế. c anh…"
Tôi thực sự muốn c.h.ế. t mất thôi…
Tôi không nhớ rõ đã thiếp đi từ lúc nào.
Khi tỉnh lại, toàn thân ê ẩm, đặc biệt là vùng thắt lưng và dưới bụng đau âm ỉ.
Anh ôm tôi chặt trong lòng, khiến tôi vừa ngột ngạt vừa nóng bức.
Nhìn thấy khuôn mặt đáng ghét của anh ngay trước mặt, tôi bực mình đá nhẹ rồi quay người sang bên.
"Sao thế?"
Anh mơ màng nửa tỉnh nửa mê, tay siết chặt hơn vòng ôm.
"Anh buông em ra, Bùi Yến… em… đau bụng…"
Tôi ôm lấy bụng dưới, cuộn người trên giường.
"Đau bụng?"
Anh lập tức tỉnh táo, vội ngồi dậy bật đèn.
Ánh sáng tràn khắp phòng, cả hai cùng sững sờ nhìn vết m.á. u đỏ thẫm trên ga giường.
"Sao lại nhiều m.á. u thế này?"
Tôi ôm bụng, cơn đau càng lúc càng dữ dội.
"Chuyện này là sao đây…"
"Bùi Yến, anh… anh làm hỏng em rồi…"
Nhìn tôi tái nhợt, anh hoảng hốt rõ rệt.
"Chúng ta nên đi bệnh viện kiểm tra ngay."
"Em không đi bệnh viện…"
Chỉ nghĩ đến việc đi bệnh viện vì chuyện này, tôi đã thấy xấu hổ muốn chết.
"Vậy để anh xem qua được không?"
Anh nhìn tôi với ánh mắt lo lắng.
"Không cần! Anh cút ra chỗ khác…"
Tôi ôm chặt chăn, vừa sợ vừa bối rối.
Bùi Yến cầm điện thoại trên đầu giường, chẳng hiểu sao lại gọi một cuộc.
Bên đầu dây nhanh chóng bắt máy, giọng nói ngái ngủ và đầy bực tức.
"Bùi Yến, gọi điện giờ này thì tốt nhất phải có chuyện gấp!"
Anh nhẹ ho một tiếng rồi ngập ngừng nói:
"Chuyện là… hôm nay… tôi và cô ấy… đã ngủ với nhau rồi…"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!