Chương 2: Tôi Đã Lấy Kẻ Thù Không Đội Trời Chung

"Muốn tắm cùng không?"

"Không cần!"

Tôi hoảng hốt đẩy anh ra, chạy thẳng vào phòng tắm.

Hơi nước bốc lên, sương mờ mịt, tôi nằm dài trong bồn tắm, ngâm mình rất lâu.

Đêm nay chắc chắn sẽ có chuyện lớn xảy ra.

Không được nhát, nếu không Bùi Yến – tên khốn này – sẽ cười tôi đến c.h.ế. t mất.

Ai sợ ai chứ!

Người ta nói cây cao dễ ra ớt cay, tôi nhớ chiều cao 1m88 của Bùi Yến.

Nhỡ đâu anh không ra gì, hoặc là "tay nhanh", tôi còn chẳng cười anh thối mặt mới lạ!

Nghĩ là làm, tôi lấy hết dũng khí, mặc quần áo rồi bước ra.

Bùi Yến đã thay sang đồ ở nhà rộng rãi.

Điều khiến tôi ngạc nhiên là anh đang ngồi trên sofa, hút thuốc.

Đôi mắt dán chặt vào điện thoại, mặt trầm ngâm.

Mỗi lần ngón tay anh lướt qua màn hình, sắc mặt lại tối hơn một chút.

Tôi đứng đó lâu mà anh vẫn không nhận ra tôi.

Nhìn anh hút thuốc trông như người vừa thất tình.

Không nhịn được nữa, tôi lén lấy điện thoại ra, nhắn tin cho bạn thân trút bầu tâm sự.

"Chị ơi, chồng em hình như thất tình rồi, ngồi ủ rũ trên sofa, cứ nhìn điện thoại và hút thuốc mãi. Thương ghê!"

Tin mới vừa gửi, mắt tôi vô tình lướt qua điện thoại của Bùi Yến.

Chết rồi! Không đúng rồi...

Thứ anh cầm là điện thoại của tôi!

Cái điện thoại phụ tôi dùng để "nuôi cá"!

Lúc này, màn hình bật sáng, hiện rõ đoạn chat với một tên khiến tôi lạnh sống lưng:

"185 Có cơ bụng – Sói con sinh viên trường thể thao"

Hiện tại, tôi rất hoảng loạn...

"Anh... anh làm gì mà tự tiện xem trộm điện thoại người khác?"

Bùi Yến lạnh lùng ngồi đó, tiếp tục đọc mấy câu sến súa tôi nhắn:

"Khó chịu, chỉ muốn nằm dài trên đôi chân dài 1m85, cơ bụng sáu múi, xương quai xanh, giọng nói ấm áp, biết chiều chuộng, chân thành và chung thủy của anh trai nhỏ mà khóc một trận thật đã."

Tôi hoảng loạn, muốn lao lên giật điện thoại.

"Trả lại cho em!"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!